Latest News From Our Blog

GIÁO VIÊN NHI ĐỒNG QUÝ 1 NĂM 2024

GIÁO VIÊN NHI ĐỒNG QUÝ 1 NĂM 2024

By H'Dên in NHI ĐỒNG on 6 Tháng Năm, 2024

BÀI 1. ĐỨC CHÚA TRỜI BAN CHO MỌI SỰ CẦN DÙNG

I. KINH THÁNH: Xuất Ê-díp-tô ký 15:22-25; 16:1-3; 11-16; 17:1

II. CÂU GỐC:Đức Chúa Trời tôi sẽ cung ứng mọi nhu cầu của anh em theo sự giàu có vinh quang của Ngài trong Đấng Christ Jêsus”. (Phi-líp 4:19).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em

– Biết: Đức Chúa Trời cung ứng thức ăn và nước uống cho dân Y-sơ-ra-ên.

– Cảm nhận: Đức Chúa Trời ban cho chúng ta đủ mọi sự cần dùng.

– Hành động: Cảm tạ Đức Chúa Trời vì sự ban cho của Ngài.

  1. PHẦN SUY GẪM CỦA GIÁO VIÊN.

Dân Y-sơ-ra-ên đã kinh nghiệm về quyền năng giải cứu của Chúa khi vượt qua Biển Đỏ, nhưng khi đối diện với những nhu cầu thuộc thể thì họ lo lắng nói với Môi-se: “Chúng tôi sẽ ăn gì? Sẽ uống gì?” Bởi vì đồng vắng khô hạn không có thức ăn, nước uống! Đây cũng là điều rất dễ hiểu đối với chúng ta – những con người yếu đuối.

Trên con đường theo Chúa, đôi lúc Đức Chúa Trời đưa chúng ta vào sự thử nghiệm để giúp chúng ta tăng trưởng về mặt thuộc linh, nhưng Ma quỉ lại cám dỗ để chúng ta càng yếu hèn thêm, càng non kém về thuộc linh thêm. Nếu chúng ta tin cậy Đức Chúa Trời và vâng lời Ngài thì chúng ta sẽ vượt qua được cuộc thử nghiệm và tăng trưởng, nhưng nếu vô tín thì chúng ta sẽ thất bại và cứ ở mãi trong tình trạng non nớt về thuộc linh. Thái độ mà chúng ta chọn để đối phó với những khó khăn sẽ quyết định hướng đi cho cuộc đời chúng ta.

Bạn có cảm tạ Chúa vì những gì Ngài ban cho trên cuộc đời của mình không? Nếu đời sống mà chỉ toàn những thử thách, chúng ta sẽ dễ nản lòng. Nhưng nếu đời sống chỉ toàn là những vui thú, chúng ta sẽ sinh ra phóng túng và chẳng bao giờ có được tư cách thanh cao. Chúa có cách làm cân bằng những khó khăn trong đời sống của chúng ta. Giữa sa mạc mênh mông, Đức Chúa Trời đã ban thức ăn, nước uống dư dật cho dân Y-sơ-ra-ên. Trong cuộc sống của chúng ta cũng vậy, Ngài luôn chu cấp mọi nhu cầu cấp thiết cho chúng ta. Vậy hãy hết lòng tin cậy Chúa và cảm tạ Ngài vì sự nuôi nấng, chăm sóc của Ngài bạn nhé.

  1. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.
  2. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Trang bị cho chuyến du lịch.

  1. Vật liệu: Giấy vẽ, bút màu.
  2. Thực hiện: Giáo viên giải thích cho các em cách chơi của hoạt động nầy: Giả sử em đi du lịch đến một hoang đảo, không có bất cứ thứ gì cả. Em sẽ chuẩn bị gì cho chuyến đi nầy? Em sẽ mang theo thứ gì? Hãy vẽ những thứ em sẽ mang theo vào giấy. Khi các em vẽ xong, mời các em chỉ ra hai thứ quan trọng nhất trong cuộc sống.

Câu chuyện hôm nay sẽ cho các em biết những thứ mà dân Y-sơ-ra-ên cần để sống khi ở trong đồng vắng, và ở nơi đó, Đức Chúa Trời đã chăm sóc họ như thế nào nhé.

 

  1. BÀI HỌC KINH THÁNH.

 

(Chuẩn bị thị trợ: Photo lớn hình vẽ trong phần phụ lục rồi tô màu cho đẹp).

  1. Vào đề.

Các em thân mến, Đức Chúa Trời ban cho chúng ta rất nhiều thứ trong cuộc đời nầy. Các em có thể kể ra những thứ mà Chúa ban cho em không? (Cho các em kể ra: Thức ăn, nước uống, áo quần v.v…). Khi dân Y-sơ-ra-ên rời khỏi Ai-cập, đi trong đồng vắng thiếu thốn mọi thứ, Đức Chúa Trời làm sao để cung ứng cho nhu cầu của họ? Bài học nầy sẽ trả lời cho các em câu hỏi đó.

  1. Bài học.

Đức Chúa Trời giúp dân Y-sơ-ra-ên đi qua Biển Đỏ để đến vùng đất kỳ diệu mà Ngài hứa ban cho họ. Nhưng muốn đến được vùng đất tốt đẹp đó, họ phải vượt qua sa mạc khô khan, nắng cháy, chỉ có cát và cát mà thôi. Dân chúng đi trong sa mạc nóng bỏng đã ba ngày rồi mà vẫn không gặp được nguồn nước. Họ càng lúc càng khát, miệng họ khô khốc, cơn khát hành hạ họ dữ dội. Bỗng họ nhìn thấy dòng nước trong xanh, đẹp đẽ phía trước. Mọi người kêu lên mừng rỡ: “Nước! Nước”. Họ chạy ùa đến uống, nhưng nước rất đắng, không thể nào uống được. Nhìn thấy dòng nước nhưng lại không uống được khiến cho dân chúng càng khát hơn nữa. Họ bắt đầu oán trách. Họ quên tất cả những việc tốt đẹp mà Đức Chúa Trời từng làm cho họ. Tuy nhiên Môi-se vẫn không quên, ông cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời.

Đức Chúa Trời chỉ cho Môi-se một khúc cây, bảo ông cầm lấy ném xuống nước. Môi-se làm theo Lời Chúa. Ồ thật là lùng, dòng nước nơi đó đã hóa ngọt. Dân chúng vui mừng vì có nước uống thỏa thích.

Nhưng chỉ sau đó mấy tuần, họ lại oán trách lần nữa. Thức ăn họ đem theo từ Ai-cập đã hết! Giữa sa mạc khô cằn nầy không thể mua hoặc kiếm thứ gì ăn được. Họ lằm bằm oán trách Môi-se: “Vì sao ông dẫn chúng tôi đến nơi nầy? Nếu ở Ai-cập ít nhất chúng tôi cũng còn có thức ăn, còn ở đây chúng tôi sẽ chết vì đói mất thôi!” Môi-se cầu nguyện, và Đức Chúa Trời lại cho ông biết nên làm thế nào. Môi-se nói với dân chúng: “Chiều nay các ngươi sẽ nhận biết rằng, chính Đức Chúa Trời dẫn các ngươi ra khỏi xứ Ai-cập, và Ngài sẽ ban cho các ngươi mọi sự cần dùng”.

Chiều hôm đó, chim cút bay đến nhiều vô số. Chúng bay thật thấp, dày kín chung quanh nơi dân Y-sơ-ra-ên đóng trại. Thế là dân Y-sơ-ra-ên đã có thịt để ăn. Sáng hôm sau khi dân chúng vừa ra khỏi trại, họ thấy những hạt nhỏ, tròn, màu trắng như sương, trải đầy trên mặt đất. Họ hỏi nhau: “Cái gì vậy?” Môi-se nói: “Đó là bánh mà Đức Chúa Trời ban cho chúng ta làm thức ăn”. Ăn thử thì thấy nó ngọt như loại bánh làm bằng mật ong, dân chúng gọi thức ăn nầy là Ma-na. Từ đó, cứ mỗi sáng người ta lượm ma-na đủ ăn trong ngày. Dân chúng vui vẻ vì có đầy đủ thức ăn rồi.

Dân Y-sơ-ra-ên lại tiếp tục đi về miền đất Đức Chúa Trời hứa ban cho họ. Dọc đường vì thiếu nước, họ lại oán trách lần nữa. Môi-se nói: “Vì sao các ngươi cứ oán trách hoài? Đến lúc nào các ngươi mới chịu tin Đức Chúa Trời là Đấng chăm sóc các ngươi?” Rồi Môi-se cầu nguyện: “Chúa ơi! Con phải làm gì đây?” Đức Chúa Trời hướng dẫn Môi-se những điều phải làm. Môi-se dẫn các trưởng lão và dân Y-sơ-ra-ên đến một tảng đá to. Ông giơ cao gậy, đập mạnh vào tảng đá. Thình lình, nước từ tảng đá tuôn tràn ra, mọi người lại có nước để ăn uống, tắm giặt thỏa thích.

  1. Ứng dụng.

Tuy dân Y-sơ-ra-ên thường xuyên oán trách, nhưng Đức Chúa Trời vẫn chăm sóc họ. Đức Chúa Trời muốn mọi người tin cậy nơi Ngài. Đức Chúa Trời biết chúng ta cần những gì và Ngài sẽ ban cho chúng ta mọi sự cần dùng.

Cho các em mở sách học viên bài 1 để làm bài tập. Hướng dẫn các em vẽ tiếp bức tranh chưa hoàn thành trong phần A. Sau đó hỏi các em: Vì sao dân Y-sơ-ra-ên oán trách? Theo em, lúc họ oán trách, Môi-se cảm thấy như thế nào? Nếu dân Y-sơ-ra-ên nhớ rằng, Đức Chúa Trời luôn ban cho họ mọi điều cần dùng, họ có oán trách không?

Giáo viên tiếp tục cho các em quan sát kỹ hình vẽ trong phần B, xem Đức Chúa Trời ban cho chúng ta những gì? Mời các em ghi thêm ý kiến của mình vào chỗ trống cuối cùng. Khi biết Đức Chúa Trời luôn quan tâm đến em, Ngài ban cho mọi điều cần dùng, em sẽ làm gì? (Cảm tạ Chúa).

 

  1. PHỤ LỤC.

Dân Y-sơ-ra-ên oán trách Môi-se.

Post CommentLeave a reply