Latest News From Our Blog

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN NAM GIỚI. 27.09.2020

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN NAM GIỚI. 27.09.2020

By Lee Vi in NAM GIỚI on 23 Tháng Chín, 2020

Chúa nhật 27.9.2020.

  1. Đề tài: CHÚA NHẬT THIẾU NHI TIN LÀNH.
  2. Kinh Thánh: Châm 22:6, Truyền đạo 12:1, Ma-thi-ơ 19-14.
  3. Câu gốc: “Hãy dạy cho trẻ thơ con đường nó phải theo; dầu khi nó trở về già, cũng không hề lìa khỏi đó” (Châm ngôn 22:6).
  4. Đố Kinh Thánh: Phục truyền 5-8.
  5. Thể loại: Kịch 5 phút.

* CHỈ DẪN: KỊCH 5 PHÚT.

  1. Vì là ngày Chúa nhật Thiếu nhi Tin Lành, Ban Nam giới có thể mời ban thiếu nhi nhóm chung. Trong ngày này, các em thiếu nhi sẽ được dự phần trong các tiết mục như tôn vinh Chúa, đọc thi ca, múa, kịch 5 phút v.v… Ban hướng dẫn sẽ mời vài em thiếu nhi cảm tạ và làm chứng ơn phước Chúa ban.
  2. Cách chia nhóm: Tùy theo số lượng các em thiếu nhi tham gia mà phân chia các em thành hai hoặc ba nhóm để chuẩn bị cho tiết mục kịch 5 phút.
  3. Ban hướng dẫn sẽ cung cấp cho mỗi nhóm những mẫu chuyện ngắn (đã chuẩn bị trước) có nội dung nói lên tình anh em, cha con, mẹ con… đồng thời hướng dẫn các nhóm cách phân vai và tập kịch trong vòng 20 phút. Sau đó các nhóm lần lượt diễn kịch với thời gian không quá 15 phút.
  4. Mời một số người tham gia ban giám khảo (Ban giám khảo không được tham gia với bất cứ nhóm nào).
  5. Cách chấm điểm diễn kịch:

            – Đúng thời gian (5 phút): 10 điểm, mỗi phút tăng thêm bị trừ 1 điểm.

            – Tất cả các nhóm viên cùng tham gia: 10 điểm, mỗi người không tham gia bị trừ 0,5 điểm. 

            –  Diễn xuất hay: 10 điểm.

            Sau khi diễn xong, người hướng dẫn sẽ đúc kết và rút ra bài học áp dụng, ban giám khảo công bố kết quả và phát thưởng cho các nhóm (mỗi nhóm nên có một phần thưởng để sau đó thông công với nhau), một phần thưởng cho “diễn viên xuất sắc nhất” của buổi sinh hoạt.

  1. Cầu nguyện cho các em thiếu nhi – Thông công – Sinh hoạt trò chơi.

* CÂU CHUYỆN KỊCH GỢI Ý.

VIỆC ƯU TIÊN QUAN TRỌNG NHẤT

Một bé gái kia, với đôi mắt sáng láng và gương mặt rạng ngời, nói: “Bố ơi, đã đến giờ học lớp Trường Chúa nhật rồi. Chúng ta hãy đi thôi! Giáo viên dạy chúng con về tình yêu của Chúa Giê-xu, và thể nào Ngài đã chịu chết để cho chúng ta được sự sống đời đời khi chúng ta tin cậy nơi Ngài”.

Bố nó đáp: “Ồ không, không phải hôm nay đâu, bố đã chịu khó làm việc suốt cả tuần lễ, bố sẽ đi vào rừng rồi đến chỗ thung lũng. Ở đấy bố nghỉ ngơi và thoải mái. Bố phải có một ngày nghỉ ngơi, và vui thú câu cá. Vậy hãy chạy nhanh lên. Đừng làm cho bố phải rối nhé! Chúng ta sẽ đi nhà thờ vào ngày khác cũng được mà!”

Nhiều năm tháng trôi qua, nhưng bố không còn nghe thấy lời nài nỉ nầy nữa: “Chúng ta hãy đi tới lớp Trường Chúa nhật”. Những năm tháng thơ ấu đã qua đi rồi và bố đã già đi, khi sự sống chẳng còn bao nhiêu nữa, ông tìm kiếm thì giờ để đến nhà thờ. Nhưng còn đứa con gái thì sao? Nó nói: “Ôi bố ơi, chẳng phải bữa nay đâu. Con thức thâu đêm hôm qua, và con cần phải ngủ một chút!”.

* Hỡi những người làm cha, phần việc quan trọng nhất quí vị có thể làm cho bản thân và gia đình của quí vị là làm sao cho việc nghe theo lời của Đức Chúa Trời là một trong những việc ưu tiên quan trọng nhất trong đời sống của quí vị và của con cháu quí vị.

HAI ĐÔ-LA VÀ 1 GIỜ

Một người cha đi làm về rất muộn, mệt mỏi và bực bội sau một ngày bận rộn ở cơ quan. Ông vừa về đến nhà, đứa con trai năm tuổi đã ngồi chờ từ lúc nào và hỏi:

– Bố ơi, con hỏi bố một câu được không?

– Được chứ, con hỏi gì – Ông bố đáp.

– Bố ơi, bố làm được bao nhiêu tiền một giờ đồng hồ?

– Đó không phải là việc của con. Mà tại sao con lại hỏi một việc như thế hả? – Ông bố hết kiên nhẫn.

– Con muốn biết mà – đứa con nài nỉ.

– Nếu con cứ khăng khăng đòi biết, thì bố sẽ nói. Bố làm được hai đô-la một giờ đồng hồ.

– Ôi – đứa bé rụt rè hỏi – bố cho con vay một đô-la được không?

Ông bố rất bực mình:

– Nếu lý do duy nhất con muốn biết bố làm được bao nhiêu tiền chỉ là để vay mà mua mấy thứ đồ chơi vớ vẩn, thế thì mời con đi ngay vào phòng mình và ngủ đi. Hãy nghĩ xem tại sao con lại ích kỷ đến thế! Bố làm việc vất vả cả ngày, và không có thời gian cho những chuyện ấy đâu!

Đứa bé đi vào phòng đóng cửa. Ông bố ngồi xuống càng nghĩ càng cáu. Tại sao đứa con lại dám hỏi mình một câu như thế chứ?

Một giờ sau, khi đã bình tĩnh lại, ông bố nghĩ có thể đứa con rất cần tiền để mua một thứ gì đó, và nghĩ rằng mình đã quá nghiêm khắc với nó. Ông đi vào phòng con:

– Con ngủ chưa?

– Chưa ạ, con còn thức! – cậu bé nằm trên giường đáp.

– Bố suy nghĩ rồi, có thể bố đã quá nghiêm khắc. Đây là một đô-la cho con.

Cậu bé cầm lấy rồi thò tay xuống dưới gối, lôi ra thêm mấy tờ tiền lẻ nữa. Ông bố thấy con có tiền từ trước lại cáu. Khi đứa con xếp thành một sấp tiền ngay ngắn, ông bố càu nhàu:

– Tại sao con lại vay thêm tiền khi con đã có rồi?

– Vì con chưa có đủ ạ! – Bỗng đứa trẻ ngẩng lên vui sướng – Bây giờ thì con có đủ rồi! Bố ơi, đây là hai đô-la, con có thể mua một giờ trong thời gian của bố không?

Post CommentLeave a reply