CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN PHỤ NỮ. CHÚA NHẬT 12.05.2024
in PHỤ NỮ on 6 Tháng Năm, 2024
Chúa nhật 12/05/2024.
- Đề tài: LỄ MẪU THÂN.
- Kinh Thánh: Thi thiên 101.
- Câu gốc: “Con sẽ sống cách khôn ngoan theo con đường trọn vẹn; Khi nào Chúa sẽ đến với con?” (Thi 101:2 BHĐ).
- Đố Kinh Thánh: Truyền Đạo 4-6.
- Thể loại: Kịch 5’.
* CHỈ DẪN: Xem chỉ dẫn Chúa nhật 11-02-2024.
* CÂU CHUYỆN THAM KHẢO.
PHƯỚC CHO NGƯỜI HIẾU KÍNH CHA MẸ.
Federick, vua nước Prussia xưa là một vị vua rất thương dân. Một hôm ông bấm chuông gọi người hầu mình nhưng không thấy anh vào. Ông liền bước ra để tìm. Ông thấy anh đang úp mặt ngủ mê. Ông rón rén lại gần thấy có một bức thơ ở túi lộ ra ngoài. Ông tò mò rút nhẹ ra xem. Đây là bức thư của mẹ anh gởi đến cám ơn lâu nay anh đã nhường nhịn ăn mặc tiêu pha gởi một phần lương mình về nuôi bà. Thật là một người con hiếu thảo.
Sau khi đọc xong, vua bước nhẹ về phòng lấy một túi bạc đầy, rón rén nhét vào túi anh với cả bức thư mẹ anh nữa. Xong, ông bước vào phòng nhấn chuông mạnh hơn. Anh hầu phòng tỉnh dậy sợ hãi chạy ra trình diện. Vua nói: “Chà, anh ngủ ngon quá!”
Anh hầu chẳng biết sửa lỗi ra sao, nên bối rối bỏ tay vào túi. Tay anh đụng vào bức thư và túi bạc. Anh móc túi bạc ra và tái mặt khóc oà, không nói được một lời. Vua hỏi: “Sao, có điều gì vậy?”
Anh tâu: Kính thưa hoàng thượng!
Rồi sấp mình dưới chân vua và tâu thêm: “Tâu, có người muốn hại con. Con chẳng hiểu biết gì về túi bạc nầy cả. Con vừa rờ phải trong túi con đây”.
Vua đáp: “Hỡi người bạn trẻ! Thường thường Đức Chúa Trời cũng thi hành công việc lớn lao cho chúng ta trong khi chúng ta ngủ chớ… Anh hãy gởi số bạc đó cho mẹ anh và thay tôi chào thăm mẹ anh, và nói rằng tôi sẽ chăm nom cả mẹ anh và anh nữa”.
Con cháu biết hiếu kính và tôn trọng cha mẹ, Chúa không quên bỏ đâu. Chúa thường ban thưởng những người con, cháu biết tưởng nhớ, giúp đỡ ông bà, cha mẹ. Con cháu ngỗ nghịch không vâng lời cha mẹ, bất hiếu thì bị Chúa rủa sả (Ê-phê-sô 6:1-3).
PHẦN THƯỞNG CỦA NGƯỜI HIẾU KÍNH CHA MẸ.
Ngày kia, vua Gustave III của Thụy Điển một mình cỡi ngựa ngang qua một làng quê gần kinh đô. Ông khát nước mà bầu nước đem theo đã hết, lại không có quân hầu đi theo nên không sao có nước uống. Bỗng ông thấy có một cô gái đang múc nước ở một giếng nước bên đường, ông bèn thúc ngựa chạy đến xin nước uống. Cô thiếu nữ nghe xin vội vàng đổ vò nước mời ông uống. Uống xong, ông nói: Cám ơn cô cho tôi uống nước. Nếu cô bằng lòng theo tôi về Stockhom, tôi sẽ cho cô một địa vị tốt đẹp hơn.
Cô gái đáp: Thưa ông, tôi không thể nhận lời đề nghị của ông được. Tôi không có ý leo lên địa vị cao hơn địa vị mà Chúa đã cho tôi. Vả lại, tôi không muốn đi đâu xa đây cả.
Vua ngạc nhiên hỏi: Sao vậy cô?
Cô gái đỏ mặt thưa: Vì mẹ tôi nghèo và bệnh hoạn chẳng có ai giúp đỡ, yên ủi trong cơn đau đớn, buồn thảm. Tôi thương mẹ. Tôi không thể rời bỏ mẹ tôi được. Không có gì có thể lôi kéo tôi bỏ phận sự làm con đối với mẹ tôi được.
Vua hỏi: Hiện thời mẹ cô ở đâu?
Cô đáp: Thưa, ở trong cái chòi kia!
Cô vừa nói vừa chỉ vào cái lều lụp xụp, tồi tàn. Vua xin phép theo cô đến thăm. Khi vua bước vào, thấy một bà già tàn tật ngồi trên một cái giường ổ rơm rất thương tâm. Vua nói: Thưa bà, tôi rất buồn khi thấy bà trong cảnh đau yếu đáng thương thế nầy.
Bà già nói: Thưa ông, tôi thật đáng thương, nhưng tôi vẫn quan tâm, thương xót đứa con gái đã làm việc mệt nhọc để nuôi tôi và giúp tôi không thiếu thứ gì. Nó an ủi tôi nhiều lắm. Cầu xin Chúa nhớ đến điều lành mà con tôi đã làm cho tôi.
Nói xong, bà lấy tay lau nước mắt. Vua Gustave vô cùng xúc động. Chưa khi nào vua cảm động bằng lần nầy khi nghe lời nói của bà và lòng chí hiếu của người con gái. Vua liền rút ra một túi bạc đặt vào tay thiếu nữ và nói: Hãy dùng số tiền này để chăm lo cho mẹ cô. Tôi sẽ sớm giúp cô nhiều hơn để cô có thể săn sóc mẹ cô tốt đẹp hơn. Tôi xin từ giã cô. Cô hãy tin tưởng vào lời hứa của vua cô nhé!
Sau khi về hoàng cung ở Stockhom, vua liền cấp cho mẹ cô gái một trợ cấp trọn đời, và khi mẹ cô qua đời, cô vẫn tiếp tục được thừa hưởng nữa.