Chương trình thờ phượng Ban Thanh niên Chúa nhật 22.03.2015
By andynguyen in Thanh niên on 15 Tháng Tư, 2015
Chúa nhật 22.03.2015.
1. Đề tài: CHỨNG NHÂN CHO CHÚA.
2. Kinh Thánh: Thi Thiên 67.
3. Câu gốc: “Kẻ nào gieo giống mà giọt lệ, sẽ gặt hái cách vui mừng” (Thi Thiên 126:5).
4. Đố Kinh Thánh: Ê-xê-chi-ên 24-28.
5. Thể loại: Kịch 5’.
* CHỈ DẪN: Kịch.
1. Mời vài người trong ban chấp sự của Hội Thánh nhóm chung với ban thanh niên và làm giám khảo.
2. Cách thực hiện chương trình.
* Cách 1: Từ nhiều tuần trước, mỗi nhóm của ban thanh niên họp lại để soạn và tập một vở kịch ngắn với đề tài “Chứng nhân cho Chúa”. Tùy theo số nhóm mà định thời gian của vở kịch, nhưng không được quá 5 phút.
* Cách 2: Trước giờ nhóm, ban hướng dẫn chia ban thanh niên ra làm 3 nhóm và cho ngồi riêng ra từng nhóm. Đến tiết mục kịch 5 phút, ban hướng dẫn giao cho mỗi nhóm một câu chuyện ngắn với đề tài về “Chứng nhân cho Chúa”. Trong 20 phút, các nhóm phải biến câu chuyện thành vở kịch, phân vai và tập kịch.
– Các nhóm lần lượt diễn kịch.
– Cách chấm điểm.
+ Thời gian: Đúng giờ (5’) 10 điểm. Mỗi phút dư bị trừ một điểm.
+ Tinh thần: Tất cả nhóm viên đều tham gia vào vở kịch: 10 điểm. Thiếu một người trừ 1 điểm.
+ Diễn xuất: 10 điểm.
+ Nội dung: 10 điểm (nếu là vở kịch tự chọn).
– Phát thưởng.
* NHỮNG CÂU CHUYỆN THAM KHẢO.
TIẾP NHẬN LỜI MỜI.
Viên đốc công của một xưởng máy ở miền Bắc nước Anh thường nghe giảng Tin Lành, nhưng anh bối rối vì sợ mình không thể đến cùng Chúa Cứu Thế. Ngày kia, ông chủ gởi tới cho anh một tấm thiếp viết rằng: “Mời anh tới nhà riêng của tôi ngay sau giờ làm việc”. Anh tới nhà ông chủ. Ông chủ bước ra, nói giọng xẵng xớm:
– Anh John, anh muốn gì mà lại đến quấy rối tôi giờ này?
Anh hơi ngạc nhiên, nói:
– Thưa ông, tôi có nhận được tấm thiếp của ông bảo tôi tới găp ông sau giờ làm việc mà!
Ông chủ hỏi:
– Anh chỉ nhận được tấm thiếp của tôi mà anh đến liền sao?
Anh đáp:
– Thưa ông, đúng vậy. Tôi không hiểu ý ông, nhưng tôi tưởng ông kêu tôi thì tôi có quyền đến!
Ông chủ nói:
– Vậy mời anh vào nhà, cùng ngồi xuống. Ông mở Kinh Thánh, đọc câu này: “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng Ta, Ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ” (Mat 11:28). Rồi chủ nói:
– Tôi chỉ là một ông chủ trong xưởng máy mà viết thiếp gọi anh, anh tới ngay. Còn đây, Chúa Cứu Thế là Chủ Tể của nhân loại, đã kêu mời anh như thế, sao lâu quá mà anh chưa chịu đến với Ngài?
Anh đốc công đáng thương này hiểu ý ông chủ, liền nhận lời mời của Chúa Cứu Thế mà tiếp nhận Ngài làm Cứu Chúa của đời mình.
HIỂU BIẾT SỰ YÊU THƯƠNG CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.
Một bà kia không hề biết sự yêu thương của loài người. Bà là một người nghèo khổ bị bỏ quên, bị bạc đãi, bị xử bất công lâu ngày đến nỗi bà thù nghịch với tất cả mọi người.
Một lần kia có một mục sư đến gặp bà để nói về tình yêu thương của Đức Chúa Trời, song bà chẳng hiểu tình yêu là gì cả. Bà ngước mắt lên nhìn Mục sư và nói:
– “Tôi không hiểu ông nói gì. Chưa hề có ai yêu thương tôi và đối với tôi, tôi cũng không hiểu yêu thương là gì cả”.
Mục sư trở về nói cùng tín đồ trong Hội Thánh rằng có một người chưa hề biết tình yêu thương của Chúa là gì, vậy mọi người hãy giúp cho bà ấy biết được tình yêu của Chúa bằng cách mỗi người lần lượt đến thăm bà, tỏ cho bà biết có người yêu thương, thăm viếng, an ủi và giúp đỡ bà. Mấy tháng trôi qua, rốt lại, một ngày kia, khi Mục sư tới thăm bà tại ngôi nhà tồi tàn, bà ngước mắt lên nhìn Mục sư và nói rằng:
– “Thưa Mục sư, tôi hiểu biết sự yêu thương là gì rồi, và bây giờ tôi có thể tiếp nhận sự yêu thương của Đức Chúa Trời”.
Bà liền quỳ gối xuống cầu nguyện tiếp nhận Chúa Cứu Thế Giê-xu làm Chúa của cuộc đời bà và bước đi trong tình yêu thương của Ngài.
NHƯ LÀM CHO CHÚA.
Một giáo sĩ ở Ấn Độ kể chuyện về một sĩ quan đã dừng lại nhà một em bé Ấn Độ nghèo nàn, bảo em đánh giầy cho mình. Cậu bé bắt tay vào việc đó với tất cả sự say mê và lòng nhiệt thành đến nỗi làm cho vị sĩ quan ngạc nhiên. Thay vì làm qua loa bên ngoài, cậu bé hết sức đánh đôi giày cho thật bóng láng mới thôi. Vị sĩ quan hỏi:
– “Tại sao em dùng quá nhiều thì giờ để đánh bóng đôi giày của tôi như thế?”
Cậu bé trả lời:
– “Thưa ông, tuần trước đây Chúa Giê-xu đã ngự vào lòng em và bây giờ em thuộc về Ngài. Từ đó cứ mỗi lần đánh giày cho ai, thì em cứ nghĩ rằng đó là đôi giày của Chúa và em làm hết sức mình. Em muốn Ngài hài lòng”.
* Dù làm bất cứ điều gì, xin Chúa cho chúng ta “không những hầu việc trước mắt họ, như mình tìm cách cho đẹp lòng người ta, nhưng vì kính sợ Chúa, hãy lấy lòng thật thà mà hầu việc. Hễ làm việc gì, hãy hết lòng mà làm, như làm cho Chúa, chớ không phải làm cho người ta” (Cô-lô-se 3:22-23).
LÀM CHỨNG VỀ CHÚA BẰNG NẾP SỐNG CỦA MÌNH.
Một người kia thích nhậu nhẹt, say sưa tối ngày. Một hôm tại quán rượu, anh ta khoe với các bạn rượu rằng:
– “Nếu bây giờ tao dẫn tụi mầy về nhà lúc nửa đêm, rồi bảo vợ tao thức dậy nấu ăn, thì vợ tao sẽ vui vẻ đãi tụi mầy một bữa ăn ngon lành mà không dám phàn nàn chi cả”.
Một bợm rượu nghe vậy tưởng anh nầy nói khoác, bèn thách thức anh ta dẫn về nhà thử xem có đúng như vậy hay không.
Dù nghe lời đòi hỏi vô lý của chồng, người vợ ấy vẫn vui vẻ thức dậy nấu nướng đãi các bạn của chồng một bữa no nê. Sau khi ăn xong, một người trong bọn hỏi chị rằng: – “Tại sao chị lại vui vẻ làm theo lời đòi hỏi vô lý của anh ấy như thế?”
Chị đáp: – “Khi trước tôi cũng là một người lôi thôi như chồng tôi vậy, song mới đây tôi đã trở thành một tín đồ của Chúa Cứu Thế, đời sống tôi đã thay đổi. Tôi đã cố gắng giúp chồng tôi tin Chúa, nhưng anh không chịu nhận Ngài. Vì đó, tôi biết chắc rồi đây chồng tôi sẽ xuống địa ngục đau khổ đời đời, nên tôi muốn giúp chồng tôi vui vẻ, hưởng thụ cuộc đời tạm bợ trên thế gian, để rủi khi qua đời, anh không còn cơ hội hưởng thụ nữa. Bởi đó, anh ấy muốn gì, tôi cũng sẵn sàng làm cho anh ấy vui”.
Sau khi nghe những lời đó, người chồng cũng như nhiều bạn nhậu của anh rất cảm động và lo sợ cho số phận của mình nên ăn năn tin nhận Chúa. Từ đó anh nầy bỏ tính ghiền rượu, trở nên một người chồng tốt và tín đồ gương mẫu.
* Chắc chắn người chồng và những người bạn tin nhận Chúa không phải chỉ nhờ những lời nói sau cùng của người đàn bà nầy, nhưng nhờ thấy sự nhịn nhục và hòa nhã của người vợ tin kính Chúa. Chị biết làm chứng về Chúa qua nếp sống của mình.
TẠI SAO KHÔNG CHỊU ĐẾN VỚI CHÚA?
Một người tin Chúa và một anh thợ hớt tóc vô thần cùng đến một khu nghèo khổ ở ngoài thành phố. Anh thợ hớt tóc bài bác đạo nói:
– “Những gì tôi với ông thấy hôm nay chứng minh rằng làm gì có Thượng Đế nhân từ, bác ái như ông vẫn thường nói. Nếu Thượng Đế có thật, thì làm sao có cảnh nghèo khổ bệnh tật như thế nầy. Ông ấy chắc cũng phải có quyền năng ngăn cản những người nghiện ma túy hay rượu và những thứ tật xấu làm hư hỏng cả con người chứ!”
Người tin Chúa im lặng không cãi cho đến khi gặp một người quần áo rách rưới, tóc xõa xuống tận nửa lưng và trên mặt còn cả một cụm râu, mới ôn tồn nói: – “Nếu anh là một thợ hớt tóc giỏi, thì anh không thể nào để cho một người đầu tóc như thế đi lang thang mà không hớt tóc, cũng chẳng chịu cạo râu nữa”.
Anh thợ hớt tóc nổi giận nói: – “Tại sao anh đổ lỗi cho tôi? Tôi làm sao cấm cản anh ấy được? Anh ta có bao giờ chịu đến tiệm hớt tóc của tôi đâu? Nếu anh ta chịu đến để tôi hớt tóc, cạo râu, thì chỉ cần nửa giờ sau là anh ta ra người tươm tất ngay!”
Người tin Chúa lúc ấy mới dịu giọng bảo: – “Thế anh cũng không nên đổ lỗi cho Thượng Đế là để cho người nầy tiếp tục sống cuộc đời hư hỏng cho đến nỗi thân tàn ma dại như vậy. Vì Chúa lúc nào cũng mời gọi họ đến với Ngài để được giải cứu. Lý do mà những người ấy vẫn còn làm tôi mọi cho thói xấu và tội ác là vì họ từ chối không chịu đến với Chúa là Đấng đã yêu thương họ, chịu hy sinh chết thay tội lỗi cho họ. Chúa không bất công đâu”.
Người thợ hớt tóc nghe đến đó đã tỉnh ngộ.