Chương trình thờ phượng Ban Nam Giới Chúa nhật 05.04.2015
By andynguyen in NAM GIỚI on 15 Tháng Tư, 2015
Chúa nhật 05.04.2015.
1. Đề tài: TINH THẦN ĐÓN CHÚA PHỤC SINH.
2. Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 28:8-10.
3. Câu gốc: “Đức Chúa Giê-xu phán rằng: Ta là sự sống lại và sự
sống; người nào tin Ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi”
(Giăng 11:25).
4. Đố Kinh Thánh: 2Sử Ký 25-28.
5. Thể loại: Chia sẻ.
* CHỈ DẪN: Xem chỉ dẫn Chúa nhật 04.01.2015.
* TÀI LIỆU THAM KHẢO.
TINH THẦN ĐÓN CHÚA PHỤC SINH
Khác với các tôn giáo khác, Cơ Đốc giáo chúng ta rất hãnh diện
về vị giáo chủ của mình, vì Chúa Giê-xu đã phục sinh. Các giáo chủ
khác đều đã chết và cứ chết luôn không baogiờ sống lại; còn sự
86
phục sinh của Chúa chúng ta là một sự kiện lịch sử không ai phủ
nhận được. Nếu ai có cách nào chứng minh Chúa Giê-xu không bao
giờ sống lại thì Cơ Đốc giáo sẽ sụp đổ ngaytức khắc.
Ngay từ lúc tin Chúa phục sinh được loan báo ra, những người
chống đối Chúa đã vội tìm cách bác bỏ và phủ nhận. Tiếc thay, nỗ
lực của họ như một bong bóng bị nổ tung vì Chúa sống lại hiện ra
sờ sờ làm sao chối bỏ được. Chính sự hiện diện của Chúa là bằng
chứng hùng hồn, là năng lực sống động của Hội Thánh đầu tiên.
Sách Công Vụ kể lại thể nào Hội Thánh đầutiên được khởi đầu
và phát triển mạnh mẽ nhờ vào sự rao giảngcủa những người
chứng kiến Chúa đã phục sinh. Kể từ đó đếnnay, đã gần 2.000
năm qua, Cơ Đốc giáo vẫn cứ tiếp tục phát triển và bành trướng.
Trong không khí rạo rực của mùa Lễ Phục Sinhnăm nay, chúng
ta nên có tinh thần thể nào?
Xin chúng ta cùng tra xem Lời Chúa mà học theo gương các nữ
môn đồ khi xưa. Theo Ma-thi-ơ 28:8-10, khi quý bà biết Chúa đã
sống lại, họ liền có những thái độ và hành động như sau:
I. VUI MỪNG.
“Hai người đàn bà đó bèn vội vàng ra khỏi mộ… cả mừng”
(c.8). Tất cả những nỗi âu lo, sợ sệt, thấtvọng, chán chường khi
chứng kiến cảnh Chúa bị xử, bị đóng đinh, rồi tắt thở, được khâm
liệm và được đem chôn, đã hoàn toàn tan biến như ánh bình minh
vừa ló dạng xua đi màn đêm tăm tối u sầu. Họ sung sướng với
niềm vui Chúa phục sinh tràn ngập tâm hồn.
Trước kia họ đã vui biết bao khi chứng kiến cảnh Chúa chữa
lành những người câm, điếc, đui, què, phung, bại. Trước kia họ đã
cũng từng vui biết bao khi nhìn thấy Chúa hóabánh cho hàng ngàn
người ăn, phán một tiếng thì ma quỉ chạy xa, hoặc nhìn thấy những
người đã chết được Chúa ban cho sống lại. Nhưng tất cả những
niềm vui đó không thể nào sánh bằng niềm vui được biết Chúa
87
phục sinh, vì Chúa sống lại từ cõi chết đã thay đổi tất cả. Con
người từ nay đã có hy vọng và không còn phải chịu bó tay dưới
quyền lực của tử thần. Trong Chúa phục sinh,quyền năng của tử
thần đã bị vô hiệu hóa.
Trong mùa Phục Sinh năm nay, nguyện xin Chúa cho chúng ta
kinh nghiệm được niềm vui thiên thượng nầy cách mới mẻ. Chúa
chúng ta đã sống lại và đang sống (Giăng 11:25), cho nên chúng
ta không có lý do gì cứ sống trong buồn lo, sầu thảm mãi. Cuộc
sống đời nầy sẽ có lúc chấm dứt, nhưng chúng ta vẫn cứ sống với
Chúa. Dù đời có khắc nghiệt đến mấy, cuối cùng chúng ta sẽ đắc
thắng vì chúng ta sẽ sống mãi với Chúa phụcsinh. Vậy nên chúng
ta “hãy vui mừng mãi mãi”(1Tês 5:16, Phil 4:4).
II. ĐẾN THỜ LẠY CHÚA.
“Hai người cùng đến gần… và thờ lạy Ngài”(c.9).
Nghe tin Chúa phục sinh, trong lòng rộn lên niềm vui cũng chưa
đủ. Niềm vui đó cũng chưa trọn vẹn cho đến khi nào được đến thờ
lạy Ngài. Khoảng trống trong tâm hồn chúng ta sẽ không bao giờ
khỏa lấp cho đến khi được đến gần Chúa và thờ phượng Ngài.
Vinh dự và phước hạnh thay cho những người có lòng yêu mến
Chúa! Ngài không kể họ là nam hay nữ, hễ họ có lòng tìm kiếm
Ngài thì Ngài cho họ được gặp. Quý bà nầy là những người đã gặp
Chúa đầu tiên sau khi Ngài sống lại.
Chúa thấy rõ tấm lòng chờ mong cho mau đến sáng để được đi
thăm mộ Chúa của họ. Họ đâu có ngờ rằng đi thăm mộ Chúa lại
được gặp Chúa sống lại và hiện ra cho mình xem thấy. Họ đâu có
ngờ rằng đi thăm mộ Chúa lại biến thành đi thờ phượng Chúa, vì
Chúa đâu còn nằm trong phần mộ nữa.
Trong mùa phục sinh năm nay, nguyện Chúa cho chúng ta kinh
nghiệm gặp gỡ Chúa phục sinh một cách mới mẻ khi chúng ta
88
cùng đến tôn thờ Ngài, vì tâm linh chúng ta chỉ thoả mãn khi thờ
phượng Chúa mà thôi.
III. BÁO TIN VUI CHO NGƯỜI KHÁC.
“Đừng sợ chi cả; hãy đi bảo…” (c.10), “hai người… chạy báo tin
cho các môn đồ” (c.8).
Niềm vui phục sinh cũng vẫn chưa trọn vẹn chođến khi được
dịp chia sẻ niềm vui đó cho người khác. Cơ Đốc nhân chân chính
sẽ không bao giờ thấy thỏa lòng khi chỉ riêng mình có được niềm
vui và tâm linh mình được thỏa thích tôn thờ Chúa. Cơ Đốc nhân
chân chính sẽ thỏa lòng khi được dịp chia sẻ niềm vui mình có cho
những người chưa biết Chúa. Vì không biết vàkhông tin Chúa đã
sống lại, nên nhiều người vẫn còn sống trong buồn lo, sợ sệt.
Chúa Giêxu muốn chúng ta thoát ra khỏi hoàn cảnh buồn lo sợ
hãi đó khi chúng ta tin rằng Ngài đã đắc thắng sự chết, Ngài đã
sống lại, Ngài đang cầm quyền tể trị trên cả hoàn vũ, và Ngài sẽ
giúp đỡ chúng ta. Chúa sẽ bênh vực người thuộc về Ngài và xử lẽ
công bình cho họ. Nhiều người không biết điều đó nên chúng ta
phải đi báo tin vui Chúa phục sinh cho họ hay.Chính sự không biết
và thiếu đức tin đã giam cầm biết bao nhiêu người trong ngục tù
của bất an, sợ sệt.
Dù có làm môn đồ Chúa đi nữa, nhưng không biết và không tin
vào sự kiện Chúa đã phục sinh thì chúng ta cũng có thể sống thiếu
bình an. Sự hiểu biết và tin tưởng nầy chỉ có được khi những người
đã có kinh nghiệm trong Chúa đi ra rao báo tinmừng. Những nữ
môn đồ ngày xưa đã “chạy”(vội vã) đi báo tin, còn chúng ta ngày
nay thì sao? Xin Chúa giúp cho chúng ta cũng có tinh thần sốt
sắng truyền báo tin vui Chúa đã phục sinh nhưcác nữ môn đồ nầy.
“Hãy đi khắp thế gian giảng Tin Lành cho mọi người”(Mác 16:15).
Trong không khí rạo rực của mùa kỷ niệm Chúa phục sinh năm
nay, nguyện Chúa cho chúng ta noi gương các nữthánh đồ ngày
89
xưa kinh nghiệm được niềm vui khôn tả khi nghĩđến Chúa phục
sinh, đến thờ lạy Ngài và sốt sắng ra đi raobáo cho người khác
hay tin Ngài đã phục sinh. Thế giới nầy vẫn cứ ở dưới ách thống trị
của Satan và tội lỗi cho đến khi mọi người tin tưởng và kinh nghiệm
được quyền năng của Chúa phục sinh.