Chương trình thờ phượng Ban Nam Giới Chúa nhật 01.03.2015
By andynguyen in NAM GIỚI on 15 Tháng Tư, 2015
Chúa nhật 01.03.2015.
1. Đề tài: HÃY VÀO CỬA HẸP.
2. Kinh Thánh:Ma-thi-ơ 7:13-14.
3. Câu gốc: “…Cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống” (Mat
7:14a).
4. Đố Kinh Thánh:Không đố Kinh Thánh.
5. Thể loại:Truyền giảng.
* CHỈ DẪN: Truyền giảng.
1. Vì buổi truyền giảng dành cho người chưa biết Chúa, nên
chúng ta phải soạn chương trình như thế nào để thân hữu có thể
tham gia mọi tiết mục. Vì thế bạn phải:
a. Để các tiết mục thường lệ của sự thờ phượng qua tuần kế
tiếp như: Câu gốc, bài hát khẩu hiệu, hạt giống tốt (trả câu gốc cũ,
học câu gốc mới), đố Kinh Thánh, dâng tiền,đọc bài cầu nguyện
chung…
b. Chương trình phải giản dị, ngắn (tối đa là 75 phút), dễ hiểu
và linh động bằng cách thay đổi thể loại trình bày sứ điệp: Chia sẻ,
62
thuyết trình, giải đáp thắc mắc, thảo luận, kịch, xem phim Tin lành,
ca nhạc thánh, sinh hoạt…
2. Ban hướng dẫn chịu trách nhiệm buổi truyềngiảng để huy
động mọi ban viên tham gia: Cầu nguyện, mời thân hữu, tiếp tân…
3. Nên có giờ trà đàm: Ăn bánh, uống nước,thảo luận, làm
chứng để tạo tình thân và kêu gọi tin Chúa.
* TÀI LIỆU THAM KHẢO.
HÃY VÀO CỬA HẸP.
Đây là lời phán của Chúa Giê-xu gần 2.000 năm trước, tức là lúc
Ngài còn tại thế. Ta hãy cùng nhau suy nghĩ…
I. CỬA HẸP LÀ GÌ?
Cửa hẹp là cửa có bề ngang quá nhỏ.
Khi chúng ta muốn vào thành nào hay nhà nào thì phải đi qua
cánh cửa, khi chúng ta muốn vào thiên đàng cũng vậy. Chúa Giê-xu
ví cửa Thiên đàng hay các sự dạy dỗ của Ngài về thiên đàng giống
như cửa hẹp. Tại sao Ngài phán câu nầy? Có lẽ vì trong vòng các
thính giả có người cho rằng đạo lý cùng cácsự dạy dỗ của Chúa là
khó quá, nên Ngài dùng điều nầy để khuyên lơn họ.
Người muốn vào cửa hẹp thì không thể vừa đội trên đầu, vừa
mang gánh trên vai, vừa ôm trong lòng đủ cácthứ hành lý, mà
phải đi mình không và còn phải nép mình mà đi mới được. Cũng
vậy, người muốn vào thiên đàng, hay muốn theo Chúa thì phải bỏ
khỏi mình những tội lỗi dễ vấn vương, những sự mê tham của mắt,
của xác thịt và sự kiêu ngạo của đời, phảitừ chối các điều ưa muốn
của xác thịt mới được.
Bởi vậy xưa nay có người cho rằng, theo Chúa là vào cửa hẹp và
con đường chật quá vì phải bỏ các sự vui thú của trần gian. Họ ước
ao tìm một tôn giáo nào cũng được, miễn là tự do làm những điều
mình muốn, thỏa mãn sự ham muốn của tư dục mình. Đó là cửa
63
rộng và đường khoảng khoát. Song Chúa Giê-xubiết đích đến của
mỗi con đường, nên khuyên bảo rằng: “Hãy vào cửa hẹp!”
II. TẠI SAO NÊN VÀO CỬA HẸP?
Duyên cớ nào mà ta nên vào hay phải chọn lấy cửa hẹp?
“Vì cửa rộng và đường khoảng khoát dẫn đến sự hư mất”.Lẽ
tự nhiên ai cũng muốn vào cửa rộng và đi trên con đường khoảng
khoát, vì tại đó họ thấy dễ chịu. Nghĩa là theo con đường này thì họ
được tự do sống theo tư dục, phóng túng, hoang đàng, thời gian đầu
xem dường như sung sướng lắm, thể xác lấy làm ưa thích. Song
điểm cuối của con đường ấy đưa họ đến sự hưmất, sự trầm luân
đời đời trong hoả ngục. Lời Chúa phán: “Vì ai gieo giống chi, lại gặt
giống ấy” (Gal 6:7b); “Đức Chúa Trời báo trả cho mỗi người tùy
đường họ đi, tùy kết quả của việc họ làm” (Giê 17:10).
Dẫu có nhiều kẻ vào đó, song chớ thấy đôngmà nghĩ là hay, là
đúng. Chúng ta phải suy nghĩ: Con cá sống là con cá lội ngược
dòng còn con cá chết là con cá trôi theo dòng nước. Chạy theo
người khác, chạy theo hoàn cảnh thuận lợi đôi khi dẫn đến bại
hoại, dẫn đến hư mất. Lời Chúa dạy: “Có một con đường coi dường
chánh đáng cho loài người, nhưng cuối cùng nó thành ra cái nẻo
sự chết” (Châm 16:25).
“Song cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống…”Cửa hẹp và
đường chật thật khó đi, vì lẽ đó ít có người chịu đi vào cửa hẹp và
đường chật. Người chọn đi trên đường nầy gặp nhiều khó khăn về
thể xác, song sự khó khăn nầy chỉ tạm thời trên đất. Còn về phần
tâm linh người đó sẽ hưởng được kết quả tốt đẹp nhất là được sự
sống đời đời! Như vậy, lấy sự khó khăn tạmthời so với sự vinh
hiển đời đời, ta nên chọn đi trên con đường hẹp là hơn. Vì chẳng
có gì đáng sánh với sự tốt đẹp trong nước vinh hiển của Chúa “Vậy
nên chúng ta chẳng ngã lòng, dầu người bề ngoài hư nát, nhưng
người bề trong cứ đổi mới càng ngày càng hơn. Vì sự hoạn nạn
64
nhẹ và tạm của chúng ta sanh cho chúng ta sựvinh hiển cao
trọng đời đời, vô lượng vô biên, bởi chúngta chẳng chăm sự
không thấy được, nhưng chăm sự không thấy được; vì những sự
thấy được chỉ là tạm thời, mà sự không thấy được là đời đời
không cùng vậy (2Côr 4:16-18).
Bây giờ ta chịu khó gieo để tương lai được gặt. Bây giờ ta hãy
chuẩn bị để tương lai được vui hưởng. Nếu không có tâm chí ấy thì
trên đời nầy chẳng ai làm được một việc íchlợi nào cả.
“Mặc dầu kẻ kiếm được thì ít”.
Song khi biết rằng số ít người chọn đi trên con đường tốt đẹp
thì ta nên chọn đi hơn, vì kết quả khả quan hơn. Ôi, ước gì mỗi
người có mặt trong buổi nhóm nầy được dự phần vào số ít người
ấy, vì là số Đức Chúa Trời lựa chọn làm dân sự của Ngài.
* Kết luận:Thưa quý vị! Đời người là một cuộc hành trình. Quý
vị đang đi trên con đường nào? Lẽ nào quý vị cứ tiếp tục đi trên
con đường khoảng khoát để đến sự hư mất linhhồn đời đời sao?
Quý vị có muốn linh hồn mình trầm luân trong hỏa ngục, đời đời xa
cách Đức Chúa Trời không? Nếu không, quý vịphải quay đầu lại,
phải từ bỏ con đường cũ mà bước vào con đường mới, là con đường
quý vị chọn tin Chúa Giê-xu để được sự cứu rỗi ngay hôm nay.