CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN NAM GIỚI. CHÚA NHẬT 2.06.2024
in NAM GIỚI on 27 Tháng Năm, 2024
Chúa nhật 02.06.2024
- Đề tài: ĐÔI DÉP CỦA CHÚA GIÊ-XU.
- Kinh Thánh: Lu-ca 1:67-80.
- Câu gốc: “Anh em đã được kêu gọi đến sự đó, vì Đấng Christ cũng đã chịu khổ cho anh em, để lại cho anh em một gương, hầu cho anh em noi dấu chân Ngài” (1Phi-e-rơ 2:21).
- Đố Kinh Thánh: Ê-sai 61-63.
- Thể loại: Tìm hiểu.
* CHỈ DẪN: Tìm hiểu.
- Mời người đặc trách thể loại “Tìm hiểu”, nhằm giúp chương trình nhóm lại của ban có thêm nhiều khám phá sinh động trong đời sống.
- Trao đề tài cho người đặc trách trước để nghiên cứu.
- Rút ra bài học áp dụng.
* TÀI LIỆU THAM KHẢO.
Tại Cộng hòa Congo là một xứ rất nghèo (xứ Zaire trước đây), nơi đây chẳng có đồ phế thải. Mọi thứ đều được sử dụng và tái sử dụng cho đến khi chẳng có một món gì bỏ đi. Một trong những mặt hàng tái xử lý ấy là lốp xe cũ. Các loại lốp xe hơi và xe tải được người ta cắt ra để làm dép râu bán cho người nghèo nhất sử dụng. Ngôn ngữ bộ tộc Lingala gọi loại dép nầy là “dép Giê-xu” vì chúng rất quen thuộc với người nghèo, và vì chúng giống như loại dép được mô tả trong các hình ảnh nói về Chúa Giê-xu.
Chúa Giê-xu đã để lại nhiều dấu chân từ đôi dép của Ngài trên những con đường đầy bụi của xứ Palestine. Bất cứ nơi đâu Ngài tới, Ngài mang đến sự tự do và bình an. Ngài đã chữa lành cho người mù bên con đường ở thành Giê-ri-cô. Ở Ga-đa-ra, Ngài đã giải phóng cho một người bị quỉ ám. Ngài đã khiến cho người què đi được và người điếc nghe được. Ngài đã chữa lành cho nhiều người phung khỏi căn bệnh quái ác ấy. Ngài đã tha thứ tội lỗi của những kẻ tái phạm. Ngài đã làm cho một bé gái và người bạn thân của Ngài là La-xa-rơ được sống lại.
Trong bài ca ngợi Chúa Giê-xu, cụ già Xa-cha-ri đã kết thúc bằng câu nói Đấng Mê-si, là Đấng mà cụ cho là “mặt trời” sẽ “đưa chân chúng tôi đi đường bình an” (Lu-ca 1:79). Bài ca của cụ Xa-cha-ri đã mô tả những gì Đấng Christ sẽ làm để đem lại sự bình an cho dân Y-sơ-ra-ên. Thế nhưng cụ cũng đề cập tới cách chúng ta sẽ phục hòa lại với Đức Chúa Trời và làm sao chúng ta có được sự bình an của Ngài. Vì chúng ta đã kinh nghiệm sự tha thứ tội lỗi, chúng ta có được niềm vui của việc đem Tin Lành nói đến sự bình an cho nhiều người khác.
Nếu có ai đó chịu theo dấu đôi dép râu ngày hôm nay, có phải người ấy sẽ nhìn thấy nhiều người được yên ủi, được nâng đỡ, và được soi sáng không? Có phải người ấy sẽ nhìn thấy nhiều người bị ngã lòng, nhưng ai sẽ nhấc họ lên đây? Có người nào tấm lòng đầy phiền muộn nhưng hiện nay đã được hòa thuận lại với Đức Chúa Trời nhờ những lời nói và sự giúp đỡ của tôi không?
Phải, chắc có người sẽ chịu noi theo đấy – nếu tôi chịu mang lấy đôi “dép Giê-xu” hôm nay.
Dave Egner.
SUY GẪM
+ Trong những ngày qua, tôi có mang sự bình an đến cho tha nhân qua những lời nói tử tế, qua những việc làm chín chắn?
+ Tấm lòng tôi có chắc được đầy dẫy sự bình an của Ngài chưa? Liệu tôi có bằng lòng giúp đỡ, hay cứ miệt mài với những sở thích riêng của mình?
+ Tôi phải làm cách nào để nhận ra mọi nhu cầu của bạn bè tôi? Tôi có thông cảm với họ chăng?