Ngày: Tháng Mười Một 26, 2024

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN THANH NIÊN. CHÚA NHẬT 01.12.2024

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN THANH NIÊN. CHÚA NHẬT 01.12.2024

in Thanh niên on 26 Tháng Mười Một, 2024

Chúa nhật 01.12.2024.

  1. Đề tài: CHÚA LÀM CHỦ.
  2. Kinh Thánh: Lê-vi ký 25.
  3. Câu gốc: “Đất không được đoạn mãi, vì đất thuộc về ta, các ngươi ở cùng ta như kẻ khách ngoại bang và kẻ kiu ngụ” (Lê-vi ký 25:23).
  4. Đố Kinh Thánh: Thi Thiên 111-120.
  5. Thể loại: Học Kinh Thánh nhóm.

* CHỈ DẪN: Xem chỉ dẫn Chúa nhật 18.08.2024.

* TÀI LIỆU THAM KHẢO.

Dân tộc Do-thái giống hình ảnh một con diều giấy, họ phải đương đầu với nhiều trở lực và nghịch cảnh thì mới vươn lên được. Còn luật pháp của Đức Chúa Trời ban cho họ có nhiệm vụ như dây đối với con diều. Chúa dùng luật pháp ấy để chỉ dạy dân sự nhận biết chủ quyền của Ngài trên họ.

  1. CHÚA TRUYỀN NĂM HÂN HỈ (25:8-10).

Đủ “bảy tuần năm” tức là bốn mươi chín năm, họ có thêm một năm nghỉ. Năm thứ năm mươi đó gọi là năm hân hỉ. Chữ này ra từ tiếng Do-thái “Yobel” có nghĩa là còi làm bằng sừng dê mà các thầy tế lễ dùng để thổi báo hiệu năm hân hỉ trong toàn lãnh thổ Do-thái. Trong năm đó, một số việc sẽ được giải quyết giữa vòng người Do-thái với nhau. Năm đó sẽ tổ chức Lễ Chuộc Tội cho toàn dân vào ngày mùng mười tháng bảy.

Về mặt xã hội có hai việc nổi bật, thứ nhất là sự hoàn trả cho nguyên chủ phần đất nào bị mất vào tay người khác. Thứ hai là việc trả tự do cho người Do-thái nào làm nô lệ cho người khác.

Họ đã được Chúa hứa ban đất cho họ làm cơ nghiệp, và một lần nữa các mạng lệnh định rằng Chúa là sở hữu chủ của đất. Họ là những quản gia cho Chúa, có nhiệm vụ giữ gìn vật gì Chúa giao phó trong tay họ.

  1. ĐẤT THUỘC VỀ CHÚA (25:23-24).

Thi Thiên 24:1 có viết: “Đất và muôn vật trên đất, thế gian và những kẻ trong đó đều thuộc về Đức Giê-hô-va”. Nếu vì một lý do nào mà người thừa hưởng đất không thể khai thác hoặc phải bán đất lại cho người khác, thì sau đó người ấy có quyền chuộc đất lại. Nếu không đủ khả năng chuộc thì một người bà con có tiền của phải chuộc đất về cho gia tộc. Nếu không thì phải đợi đến năm hân hỉ họ mới nhận lại đất mình được.

Người mua đất cũng không có quyền mua vĩnh viễn vì phải hoàn trả đất về nguyên chủ vào năm hân hỉ. Người ta tính số mùa màng thu hoạch kể từ ngày mua đất đến năm hân hỉ mà định giá đất. Theo cách này, người mua đất là người thực tế mua quyền khai thác đất hay thuê đất để canh tác.

Chúng ta phải sử dụng của cải mình đúng với mục đích Chúa muốn để làm ích lợi cho bản thân mình và cho người khác.

III. GIÚP ĐỠ NGƯỜI NGHÈO (25:25-28).

Hưởng được đất để làm cơ nghiệp và sinh sống là một phước hạnh của Chúa ban cho người dân Do-thái nào biết tuân theo luật lệ của Ngài (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:12). Tác giả Thi thiên cũng xem người hưởng được phước Chúa là người công bình: “Người công bình sẽ nhận được đất và ở tại đó đời đời” (Thi 37:29). Người hưởng được đất sẽ không mất quyền lợi của mình nhưng phải canh tác phần đất được giao phó cho. Đất của họ không được để không ngoại trừ năm Sa-bát và năm hân hỉ. Chủ đất hoặc người mua đất phải canh tác nó. Người mua giúp đỡ tiền bạc, vật chất cho người nghèo mà bán đất, nhưng phải cho người nghèo đó có cơ hội chuộc đất lại.

Đối với chúng ta ngày nay, việc gì Chúa đã giao phó cho ta là việc Ngài muốn chính chúng ta thực hiện cho Ngài. Con cái Chúa không nên lợi dụng sự khó khăn của người khác để thu lợi riêng cho cá nhân mình, vì “Ban cho thì có phước hơn là nhận lãnh” (Công vụ 20:35).

  1. XEM TRỌNG NGƯỜI NHƯ MÌNH (25:39-42).

Người nghèo khó bất hạnh được Đức Chúa Trời để ý và thương xót. Người dân Do-thái nào nghèo đến nỗi phải đi làm thuê cho người khác cũng được sự an ủi của Chúa. Chúa truyền lệnh cho chủ nhân không được đối với người đồng tộc Do-thái mình cùng cách với người nô lệ khác. Chủ nhân phải xem người Do-thái làm công cho mình khác nào người ở đậu nhà mình vậy.

Qua mệnh lệnh này, chúng ta thấy Chúa không xem thường người đi làm công cho kẻ khác để mưu sinh. Ngài đã phán với A-đam phải làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn (Sáng Thế Ký 3:3-19).

Nhưng người chủ đối đãi người làm công cho mình như những nô lệ bị bóc lột quá sức, quá khả năng và không được lương thì người chủ ấy cũng đang chống lại Chúa (Ê-phê-sô 6:5-9).

Về phần những người nghèo tuy phải chịu cảnh làm thuê nhưng vẫn có một hy vọng. Đó là mình sẽ được trả tự do vào năm hân hỉ. Vợ con mình cũng sẽ được tự do với mình. Người còn nhận được phần gia sản mình đã bị mất trước kia.

Năm hân hỉ làm hình bóng đời đời cho thời kỳ Đức Chúa Giê-xu trở lại trần gian, một ngàn năm thanh bình và thịnh trị tiếp theo sau đó. Lúc ấy mọi sự mua bán đổi chác, gian lao, khổ cực sẽ không còn nữa. Là lúc con người thuộc về Chúa vĩnh viễn thoát khỏi vòng kìm hãm của xác thịt và ma quỉ.

 

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN PHỤ NỮ. CHÚA NHẬT 01.12.2024

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN PHỤ NỮ. CHÚA NHẬT 01.12.2024

in PHỤ NỮ on 26 Tháng Mười Một, 2024

Chúa nhật 01.12.2024.

  1. Đề tài: GIÊ-RÊ-MI, NGƯỜI THAN KHÓC VÌ DÂN MÌNH.
  2. Kinh Thánh: Grê-rê-mi 1, 20, 31.
  3. Câu gốc: “Nếu con nói: “Tôi sẽ không đề cập đến Ngài nữa, tôi sẽ không nhân danh Ngài mà nói nữa”, thì lời Ngài như ngọn lửa thiêu đốt lòng con, ầm ỉ trong xương con…” (Giê 20:9 BTTHĐ).
  4. Đố Kinh Thánh: Ê-sai 58-60.
  5. Thể loại: Thuyết trình.

* CHỈ DẪN: Xem chỉ dẫn Chúa nhật 21.07.2024.

I. GIỚI THIỆU.

Grê-rê-mi con của thầy tế lễ Hinh-kia, quê ở A-na-tốt. Tên Grê-rê-mi có nghĩa Đức Chúa Trời nâng đỡ. Grê-rê-mi đã được Đức Chúa Trời chọn và được kêu gọi lúc còn tuổi trẻ vào năm 626 T.C.

Grê-rê-mi nhận sứ mạng của Chúa cảnh cáo sự bội đạo của các vua, loan báo sự sụp đổ của vương quốc và sự lưu đày dân sự qua Ba-by-lôn. Nhưng vua và quần thần cứng lòng chẳng nghe, bắt bớ và giam cầm tiên tri của Đức Chúa Trời. Cơn đoán phạt xảy đến đúng như lời Grê-rê-mi.

Vua Nê-bu-cát-nết-sa dẫn đại quân vào chiếm Giê-ru-sa-lem, bắt vua và một số dân sự dẫn đi lưu đày ở Ba-by-lôn vào năm 586 T.C. Grê-rê-mi ở lại với nhóm dân sót tại Giê-ru-sa-lem. Sau đó có cuộc mưu phản chánh quyền do vua Ba-by-lôn thiết lập, dân sự hoảng sợ trốn qua Ai cập. Grê-rê-mi buộc lòng đi với họ để làm người lãnh đạo tinh thần và ông đã qua đời. Grê-rê-mi đã từng khóc than, vì cớ sự bội đạo của họ. Grê-rê-mi viết sách Ca thương.

Grê-rê-mi còn có sứ điệp an ủi dân sự Ngài như: (1) Sự hồi hương của dân Giu-đa sau bảy mươi năm lưu đày. (2) Sự tan lạc khắp nơi của dân Giu-đa. (3) Sự phục hồi của nhà Y-sơ-ra-ên. (4) Sự đoán xét các dân ngoại. (5) Giao ước mới. (6) Nước của Đấng Mê-si và sự trị vì của Ngài.

II. SUY GẪM.

  1. Sứ điệp của tiên tri Grê-rê-mi.

Grê-rê-mi rao báo về sự lưu đày của dân Giu-đa, đồng thời cũng dự ngôn về cuộc hồi hương vĩ đại của cả Y-sơ-ra-ên trong tương lai. Tiên tri Grê-rê-mi kêu gọi dân sự hãy reo vui, vì Đức Chúa Trời sẽ thăm viếng dân Ngài. Ngài sẽ giải cứu họ, đem họ trở về xứ. Ngài sẽ lập với họ một giao ước mới (Giê 31:1-32).

Dân Y-sơ-ra-ên không còn than phiền vì phải gánh trách nhiệm tội lỗi của ông cha mình như điều đã quy định trong giao ước cũ mà Đức Chúa Trời phán cùng Môi-se (Xuất 20:5), vì vậy họ phải chịu cảnh lưu đày (Mat 27:25). Sau cơn đoán phạt, Đức Chúa Trời đang dang tay ban phước cho dân sự qua Chúa Cứu Thế Giê-xu. Trong giao ước mới Đức Chúa Trời hứa với dân sự ba điều quan trọng (Giê 31:32-34):

(1) Ngài làm chồng Y-sơ-ra-ên: Một giao ước được lập trên tình yêu thương khắng khít sâu xa trong tình yêu thương như vợ chồng. Ngài là người chồng yêu thương Hội Thánh. Ngài dùng chính huyết mình mua chuộc Hội Thánh để trở nên vợ Ngài (Êph 5:25-26).

(2) Ngài đặt luật pháp trong lòng dân sự: Trong giao ước cũ, Đức Chúa Trời viết luật pháp của Ngài trên bảng đá. Nhưng trong giao ước mới, Đức Chúa Trời bởi Thánh Linh Ngài viết luật pháp trong lòng.

(3) Ngài ban cho sự tha tội: “Ta sẽ tha sự gian ác chúng nó, và chẳng nhớ tội chúng nó nữa”. Được thể hiện qua sự chết của Chúa Giê-xu, Ngài đã tuyên bố khi ban lễ Tiệc thánh cho các môn đồ trước giờ bị treo trên cây thập tự (Mat 26:28). Trong giao ước cũ, Đức Chúa Trời dùng huyết của con sinh, trong giao ước mới Đức Chúa Trời dùng huyết của chính Con Người (Hêb 9:11-15).

Vì qua giao ước mới họ được sự tha thứ, được Đức Chúa Trời nhận trong tình yêu thương đời đời của Ngài và không còn có sự đoán phạt nữa. Sứ điệp giao ước mới của tiên tri Grê-rê-mi đem đến cho dân sự lưu đày niềm vui của sự mong đợi. Còn chúng ta ngày nay được tha tội của giao ước mới, chúng ta có trách nhiệm gì?

  1. Đời sống chức vụ của Giê-rê-mi:

Phao-lô, Giê-rê-mi được Đức Chúa Trời lựa chọn từ lúc còn trong bụng mẹ (Giê 1:4). Chức vụ tiên tri là do sự lựa chọn của Chúa, chớ không phải do ý người. Phao-lô, Giê-rê-mi chịu nhiều đau đớn trong chức vụ. Giê-rê-mi trung thành, rao giảng lời của lẽ thật (Giê 15:10-21, 16:19, 19:11-13, 36:8-20). Hai điểm sáng của Grê-rê-mi:

(1) Chịu khổ vì Chúa: Lúc tuổi trẻ Giê-rê-mi được Ngài dạy dỗ, học tập chịu khổ vì danh Đức Giê-hô-va và vì dân tộc. Grê-rê-mi sốt sắng rao báo, đôi lúc trở thành trò cười trước kẻ quyền thế cứng lòng, bị sỉ nhục giữa vòng dân chúng chẳng thông hiểu. Sứ đồ Phao-lô đã bị xem những thứ đó như rác rến của thế gian. Vì Tin lành của Đấng Christ, Grê-rê-mi không bỏ cuộc trước sứ mạng Chúa ủy thác (Giê 19:7-9; 1Côr 4:12-13). Sứ điệp của Chúa không phải là một mạng lịnh nào đó bên ngoài, nhưng là sự gắn liền với đời sống và thấu suốt trong lòng, khiến Giê-rê-mi không thể im lặng không nói ra.

(2) Chịu khổ vì dân tộc: Trong tinh thần sốt sắng loan báo lời Chúa, đôi lúc Giê-rê-mi gào thét như người cha thẳng tay quở trách lỗi lầm dân sự, nhưng lắm lúc thì thầm như người mẹ tràn đầy tình thương với những lời than thở, với đôi mắt tuôn tràn giọt lệ vì tấm lòng cứng cỏi chẳng ăn năn của họ. Giê-rê-mi mang trong lòng gánh nặng khi chịu sự sửa phạt của Đức Chúa Trời (Giê 9:1).

Cái ách Đức Chúa Trời đặt trên Giê-rê-mi là một thách thức cho người hầu việc Chúa. Nhiều người được sự cảm động nói với Chúa như tiên tri Ê-sai: “Có con đây, xin hãy sai con”. Đời sống hầu việc của tiên tri Giê-rê-mi: (1) Đừng bao giờ xao lãng sứ mạng rao báo giao ước mới của Chúa Giê-xu. (2) Người rao báo sứ điệp Chúa không thể nào không gặp sự bắt bớ khó khăn (Thi 126:5-6).

III. CÂU HỎI SUY GẪM VÀ ỨNG DỤNG.

  1. a. Trong sự phục hồi dân Y-sơ-ra-ên, Đức Chúa Trời có lời hứa quan trọng nào? Và lời hứa đem lại dân sự niềm tin và sự an ủi nào? (Giê 31:31-33).
  2. Qua giao ước mới Đức Chúa Trời hứa ban cho dân sự 3 điều quan trọng gì so với giao ước cũ? Và có ý nghĩa tương quan nào so với sự kiện xảy ra trong thời Tân ước của Chúa Giê-xu? (Xuất 19:3-6; 24:3-8; 20:5):

(1) (Giê-rê-mi 31:32); (Ê-phê-sô 5:25-26).

(2) (Giê 31:33-34); (Mat 27:51); (Giăng 1:18); (2Cô 3).

(3) (Giê-rê-ni 31:34); (Ma-thi-ơ 26:28).

  1. Qua giao ước mới xin tìm hiểu tại sao sự ban giao ước mới là điều cần thiết cho sự phục hồi và hạnh phước của quốc gia Y-sơ-ra-ên nói riêng và con dân Chúa nói chung?
  2. Giê-rê-mi hầu việc với tâm tình nào?
  3. So sánh đời sống chức vụ của Giê-rê-mi với đời sống chức vụ của Phao-lô?
  4. Bạn có lời nào của Chúa cho người xây bỏ Ngài và sự an ủi nào của Chúa cho người trong sự sửa phạt?

6. Tấm lòng bạn thế nào đối với sứ mạng Chúa gọi và đối với kẻ bắt bớ bạn?

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN NAM GIỚI. CHÚA NHẬT 01.12.2024

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN NAM GIỚI. CHÚA NHẬT 01.12.2024

in NAM GIỚI on 26 Tháng Mười Một, 2024

Chúa nhật 01.12.2024

  1. Đề tài: TẠI SAO TÔI CẦN PHẢI THEO ĐẠO TIN LÀNH?
  2. Kinh Thánh: Châm 14:12, Công Vụ 4:12, Giăng 14:6.
  3. Câu Gốc: “Chẳng có sự cứu rỗi trong Đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu” (Công Vụ 4:12).
  4. Đố Kinh Thánh: Không đố Kinh Thánh.
  5. Thể loại: Truyền giảng.

* CHỈ DẪN: Xem Chúa nhật 25.08.2024.

* TÀI LIỆU THAM KHẢO.

“Tôi đã có đạo rồi, tại sao tôi cần phải theo Đạo Tin Lành?”

Người Việt ta hay nói theo đạo là đi đạo. Điều nầy ngầm ý nói đến một con đường. Đạo là con đường. Nhưng con đường ta đang đi dẫn ta đến đâu, có đúng hay không là điều vô cùng quan trọng. Con đường nầy quyết định số phận đời đời của mỗi con người chúng ta. Giả sử như ta đang đi đường đến một nơi mà ta chưa hề đặt chân tới, khi có người địa phương biết ta đi lạc và bảo ta đi lại cho đúng hướng, thì ta sẽ làm gì? Dĩ nhiên ta cần điều chỉnh lại cho đúng hướng đi. Hoặc giả ta đang sắp chết đuối giữa biển khơi, nguy hiểm đến tính mạng, nếu có người đem tàu cấp cứu đến cứu giúp, ta lại từ chối hay sao? Hỏi tức là trả lời rồi vậy.

Các giáo chủ đời nầy thường chỉ hướng cho chúng sinh tự đi tìm chân lý hoặc bảo hãy tự thắp đuốc mà đi, nhưng Chúa Cứu Thế Giê-xu thì tuyên bố rõ “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi Ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6). Thử hỏi ai biết rõ đường lên Thiên đàng phước hạnh cho bằng Chúa Giê-xu, là Đấng đã chiến thắng sự chết và sống lại khải hoàn? Kính mong quí vị suy xét để chọn con đường theo Chúa Giê-xu, là con đường duy nhất trên thế gian nầy. Kinh Thánh chép “Chẳng có sự cứu rỗi trong Đấng nào khác, vì ở dưới trời nầy chẳng có Danh nào khác ban cho loài người để chúng ta nhờ đó mà được cứu” (Công vụ 4:12). 

Có nhiều người Việt Nam muốn trở lại cùng Chúa nhưng còn ngại ngùng vì một vài mối lo sợ không chính đáng. Chẳng hạn, sợ thần linh hoặc ông bà trách phạt, sợ người ta nói mình không trung thành với tôn giáo cũ, sợ bạn bè cho là mình yếu đuối, sợ tội lỗi nhiều không biết Chúa có tha không, sợ theo Chúa thì đành bỏ hết những thú vui tạm bợ trần gian… Nhưng thưa bạn, chúng ta trở về với Đức Chúa Trời là Cha, là Đấng Tối Cao thì còn sợ ai?

Ngài sẽ tiếp đón, bảo vệ chúng ta và dìu dắt chúng ta đi. Còn gì phước hạnh hơn khi tội chúng ta được Chúa tha, linh hồn được Chúa cứu? Trái lại còn gì khủng khiếp hơn khi lìa đời kêu: “Trời ơi!” chỉ để nghe được Chúa phán: “Ta không hề biết ngươi” hoặc được Chúa phán: “Hãy quăng nó ra ngoài là nơi có khóc lóc và nghiến răng”. Chúa Giê-xu đã từng cảnh cáo, “Người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình, thì có ích gì? Vậy thì người lấy chi mà đổi linh hồn mình lại?” (Ma-thi-ơ 16:26).

Có nhiều người Việt Nam hiện không thiếu gì về phương diện vật chất, nhưng phần tâm linh thì khô khan, trống vắng. Đời sống gia đình và bản thân buồn bã, cô đơn, sống không thấy ý nghĩa. Xin hãy nghe Chúa Giê-xu mời gọi: “Hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, hãy đến cùng Ta, Ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ. Ta có lòng nhu mì, khiêm nhường; nên hãy gánh lấy ách của Ta, và học theo Ta; thì linh hồn các ngươi sẽ được yên nghỉ. Vì ách Ta dễ chịu và gánh Ta nhẹ nhàng” (Ma-thi-ơ 11:28-30). 

Thánh Kinh cho biết, khi một người từ bỏ con đường lầm lạc và quay trở về cùng Chúa thì cả Thiên đàng sẽ hoan hỉ vui mừng. Chúa Giê-xu cho biết, “Ta nói cùng các ngươi, trước mặt thiên sứ của Đức Chúa Trời cũng như vậy, sẽ mừng rỡ cho một kẻ có tội ăn năn” (Lu-ca 15:10). Cụ thể nhất là mọi người thật lòng trở về cùng Chúa, đều hưởng được bình an và vui mừng. Kinh Thánh chép về người thâu thuế thành Giê-ri-cô là Xa-chê, người cai ngục thành Phi-líp, người đội trưởng La-mã ở thành Sê-sa-rê…

Những người nầy đều đã cùng với cả gia đình mở tiệc ăn mừng vì được trở lại cùng Chúa. Kinh Thánh cũng chép người phụ nữ Sa-ma-ri đã hớn hở vui mừng giới thiệu Chúa cho đồng hương của mình sau khi được đích thân gặp Chúa. Kinh Thánh còn mô tả phước hạnh của người quay về cùng Chúa chẳng khác gì người tìm được kho báu, người con đi hoang trở về được cha tiếp đón, người mù được sáng, người nô lệ được tự do, người mắc nợ lớn được tha, và người chết sống lại.

Niềm vui này cũng rất thật và sâu sắc đối với hàng tỉ người đang theo Chúa trên khắp thế giới ngày nay. Rất mong chính bạn cũng từng trải được kinh nghiệm bình an vui thỏa này trong Chúa Cứu Thế Giê-xu.

Mục sư Nguyễn Văn Huệ (Theo TinLanhHyvong.com)