BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024
By Mai Hdenayun in NHI ĐỒNG on 26 Tháng Tám, 2024
BÀI 9. ĐỨC CHÚA TRỜI CHĂM SÓC MÔI-SE
I. KINH THÁNH: Xuất Ê-díp-tô Ký 1:7- 22; 2:1-10.
II. CÂU GỐC: “Đức Chúa Trời tôi sẽ cung ứng mọi nhu cầu của anh em theo sự giàu có vinh quang của Ngài trong Đấng Christ Jêsus.” (Phi-líp 4:19).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em
– Biết: Đức Chúa Trời chăm sóc, bảo vệ Môi-se.
– Cảm nhận: Đức Chúa Trời luôn chăm sóc, bảo vệ các em.
– Hành động: Cảm tạ Đức Chúa Trời vì sự chăm sóc, bảo vệ của Ngài.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
B. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
* Dựng cảnh.
- Mục đích: Giúp các em tưởng tượng bối cảnh của câu chuyện trong bài học nầy.
- Vật liệu: 1 tờ giấy lớn (45 x 60cm), viết chì màu hoặc màu nước.
- Thực hiện.
* Trước giờ học, giáo viên dùng bút chì vẽ con sông và phong cảnh hai bên bờ vào giấy.
* Đến giờ học, đặt tờ giấy vẽ lên bàn, cho các em tô màu hoặc trang trí thêm cho đẹp.
* Sau khi tô màu và trang trí xong, nói với các em: Hôm nay cô sẽ kể cho các em nghe một câu chuyện có thật được Kinh Thánh ghi lại, về một em bé bị bỏ trong một cái nôi mây và thả trôi trên sông.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
- Vào đề.
Các em còn nhớ bài học trước không? Sau khi tỏ thật cho các anh, Giô-sép đón cha và tất cả anh em đến sống tại Ai-cập. Họ sống ở đó một thời gian khá lâu rồi lần hồi qua đời. Con cháu Gia-cốp ngày càng đông và được gọi là người Hê-bơ-rơ. Bài học nầy sẽ cho các em biết cuộc sống thời ấy của họ là như thế nào.
- Bài học.
Trong thời gian đó, không phải vị vua nào cũng đối xử tốt với người Hê-bơ-rơ. Có một vị vua thấy dân Hê-bơ-rơ ngày càng đông nên sợ rằng người Hê-bơ-rơ sẽ chiếm lấy đất nước Ai-cập. Vì vậy, nhà vua nói: “Chúng ta phải đối phó với dân Hê-bơ-rơ”. Vua nghĩ cách để diệt họ. Vua bắt họ làm việc nặng nhọc, xây dựng thành trì cho Ai-cập. Họ phải làm gạch để xây tường. Một số khác phải làm các việc ngoài đồng thay cho người Ai-cập.
Mỗi ngày người Hê-bơ-rơ phải làm việc cực nhọc từ sáng sớm đến tối mịt. Chẳng những thế, họ còn bị những viên cai người Ai-cập đánh đập tàn nhẫn.
Vị vua tàn bạo này còn có một kế hoạch độc ác hơn nữa. Ông hạ lệnh: “Nếu người Hê-bơ-rơ sinh con trai hãy giết đi, còn con gái thì cho sống”. Vua hi vọng với cách này, người Hê-bơ-rơ sẽ ngày càng ít đi.
(Giáo viên chọn các em đóng những vai: Mẹ, Mi-ri-am, công chúa, hai nữ tì; giáo viên vừa kể, các em vừa diễn cho các bạn xem).
Trong số các gia đình Hê-bơ-rơ, có một gia đình không tuân lệnh vua khi một bé trai ra đời. Họ đem giấu bé rất cẩn thận và kín đáo, không cho ai biết. Ba tháng trôi qua, họ không thể nào giấu lâu hơn được vì bé càng ngày càng lớn, tiếng khóc càng to. Họ sợ lính của nhà vua sẽ nghe và đến giết chết em bé!
Mẹ của bé nghĩ ra một cách, bà lấy cái rương đan bằng mây, trét chai và nhựa thông xung quanh cho nước không thấm vào rồi đặt bé vào đó (em đóng vai Mi-ri-am đem rương mây đến, mẹ đặt em bé – búp bê nam – vào trong rương). Rồi bà lặng lẽ đem chiếc rương mây ra bờ sông, nơi mà người ta thường đến tắm. (Em đóng vai Mi-ri-am đem rương mây đặt vào giòng sông trong bức tranh vừa trang trí).
Mẹ nói cùng Mi-ri-am: “Con đứng xa xa trông chừng em nhé! Xem có ai nhìn thấy và vớt chiếc rương mây không?” Người mẹ nầy hy vọng con mình sẽ được sống sót nhờ một người Ai-cập nào đó tốt bụng đem về nuôi. (Em đóng vai Mi-ri-am núp sau bục giảng hoặc đứng xa xa, em đóng vai mẹ về chỗ ngồi).
Mi-ri-am ẩn mình trong bụi rậm, theo dõi chiếc rương mây đang bềnh bồng trên nước. Một lát sau, Mi-ri-am nghe tiếng nói cười rúc rích của một số người đang đi tới. Đó chính là công chúa, con vua Ai-cập và các nữ tì đi ra bờ sông tắm. Họ có thấy chiếc rương không nhỉ? (Các em đóng vai công chúa và nữ tì đi ra).
Công chúa chợt kêu lên: “Có cái gì trôi bồng bềnh trên sông thế kia?” Mi-ri-am nhủ thầm: “Ồ, họ nhìn thấy cái rương mây rồi!” Công chúa nói: “Hãy vớt lại đây cho ta xem!”
Mi-ri-am từ trong bụi cây nhìn ra thấy các tì nữ vớt rương mây lên cho công chúa (các em diễn theo lời kể của giáo viên). Công chúa mở ra xem và ngạc nhiên thốt lên: “Ồ, một bé trai Hê-bơ-rơ, dễ thương làm sao!”
Mi-ri-am vội chạy đến hỏi công chúa: “Con đi tìm một bà vú cho em bé bú nha?” Công chúa thấy đó cũng là một ý hay nên đồng ý. Thế là Mi-ri-am vội chạy về dẫn mẹ đến. Công chúa nói: “Bà hãy đem em bé nầy về chăm sóc cho ta, ta sẽ trả tiền công cho”.
Bây giờ, em bé được an toàn vì có công chúa bảo vệ, quân lính nhà vua không thể giết hại được. Đã vậy, em bé còn được chính mẹ ruột của mình nuôi nấng, chăm sóc. Khi em bé khôn lớn, mẹ em dắt vào cung giao lại cho công chúa. Mẹ của em rất nhớ con, nhưng khi nghĩ đến Chúa đã cứu con mình thể nào thì bà chỉ biết cầu xin Chúa tiếp tục chăm sóc, gìn giữ bé.
- Ứng dụng.
Cho các em mở sách học viên và ôn lại câu chuyện bằng các câu hỏi trong phần “Cùng suy nghĩ”.
Hướng dẫn các em làm phần “Đức Chúa Trời giúp em…”, giúp các em tìm ra một số cách Đức Chúa Trời dùng để giúp chúng ta.
Đưa ra một số vấn đề giúp các em hiểu ý nghĩa của các câu đó. Ví dụ: “Đức Chúa Trời ở cùng em trong bóng tối. Vậy Ngài giúp gì cho em?”
Mời các em chia sẻ lại kinh nghiệm của mình, và dạy các em hiểu Đức Chúa Trời luôn ở cùng chúng ta. Ngài giúp chúng ta từng giờ từng phút, Ngài biết tất cả mọi việc xảy ra, và biết chúng ta cần gì. Cuối cùng, hướng dẫn các em cầu nguyện tạ ơn Chúa đã giúp đỡ.