Latest News From Our Blog

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp THIẾU NHI (9-12 TUỔI) – QUÝ 1/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp THIẾU NHI (9-12 TUỔI) – QUÝ 1/2024

By Mai Hdenayun in THIẾU NHI on 19 Tháng Tám, 2024

BÀI 8. CHÚA JÊSUS, ĐẤNG SỐNG ĐỜI ĐỜI

 

I. KINH THÁNH: Lu-ca 24:13-53; Giăng 20:19-29; Công1:6-11.

II. CÂUGỐC: “Đức Chúa Trời đã khiến Chúa sống lại, cũng sẽ khiến chúng ta sống lại bởi quyền năng của Ngài.” (1Cô-rinh-tô 6:14).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em

– Biết: Chúa Jêsus không hề chết, Ngài là Đấng sống đời đời.

– Cảm nhận: Chúa là Đấng sống đời đời, nên Ngài ban cho chúng ta sự sống đời đời.

– Hành động: Tạ ơn Chúa và hy vọng về sự sống đời đời.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. CHUẨN BỊ.

Giúp các em ôn bài cũ bằng bản đồ ở Tập HọcViên, bài 3.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào đề.

   Các em thân mến! Chúa Jêsus đã chết. Mộ Ngài đã đóng kín và có quân lính canh gác. Các môn đồ và người thân của Ngài buồn bã, không còn hy vọng gì nữa, vì Chúa Jêsus đã chết thật rồi. Các em thấy suy nghĩ của họ như vậy có đúng không? Tại sao? (Cho các em trả lời).

  1. Bài học.

(1) Bằng chứng Chúa sống đời đời.

     a. Ngôi mộ trống.

   Sáng sớm Chúa nhật (ba ngày sau khi Chúa Jêsus chịu chết), có mấy bà đem theo thuốc thơm đến mộ Chúa. Nhưng khi đến nơi, họ thấy tảng đá lớn chặn trước cửa mộ đã lăn qua một bên. Các bà không biết việc gì đã xảy ra nên vội bước vào trong mộ và kinh ngạc vì không thấy xác Chúa Jêsus đâu cả. Đang hoang mang không biết phải tính sao, thì thình lình có hai người nam mặc áo sáng ngời xuất hiện trước mặt họ, phán: “Chúa không ở đây đâu, Ngài đã sống lại rồi!” (Lu-ca24:6). Các bà nhớ lại lời Chúa đã phán khi Ngài còn sống rằng, Ngài sẽ bị đóng đinh trên thập tự giá, đến ngày thứ ba sẽ sống lại. Các bà vui mừng chạy về báo tin cho mọi người biết Chúa Jêsus đã sống lại. Nhưng các môn đồ nghi ngờ, không tin đó là sự thật. Mọi người nhóm nhau lại bàn tán về việc đó.

     b. Với hai môn đồ trên đường về Em-ma-út.

   Đến chiều, có hai môn đồ đi về làng Em-ma-út, cách thành phố Giê-ru-sa-lem khoảng mười hai km. Họ vừa đi vừa bàncãi việc Chúa Jêsus sống lại, phần mộ trống không, thì Chúa Jêsus hiện ra đi bên cạnh họ, nhưng họ không nhận ra Ngài. (Cho các em suy đoán tại sao hai môn đồ nầy không nhận ra Chúa Jêsus? Chúa Jêsus hiện ra với hình dạng khác chăng?). Vì tâm trí họ đầy sự lo âu, bối rối, buồn bã và nghi ngờ Chúa sống lại, nên không thể nhận ra người đi bên cạnh mình là Chúa Jêsus.

   Chúa Jêsus hỏi: “Các anh đang bàn luận chuyện gì vậy?”

    Hai môn đồ dừng lại, nét mặt buồn bã, một trong hai người nói: “Trong cả thành Giê-ru-sa-lem, chắc chỉ có mình ông không biết việc gì xảy mấy ngày nay?” Chúa Jêsus hỏi: “Việc gì vậy?” Họ kể cho Chúa nghe tất cả mọi việc xảy ra: Chúa Jêsus là Đấng quyền năng, nhưng đã bị đóng đinh trên thập tự giá. Một người nói tiếp: “Chúng tôi luôn tin Ngài là Chúa CứuThế đến để giải cứu dân tộc chúng tôi. Nhưng bây giờ Ngài đã chết ba ngày rồi. Sáng sớm hôm nay có mấy người đàn bà đến thăm mộ, họ nói thi hài của Ngài đã biến mất, rồi có hai thiên sứ báo với họ là Chúa đã sống lại. Một vài môn đồ chạy đến mộ, đúng như lời các bà nói, chẳng thấy xác Ngài đâu”.

   Hai môn đồ vừa nói vừa đi tiếp đến làng Em-ma-út. Suốt đoạn đường đi, Chúa Jêsus giảng giải cho hai môn đồ những lời tiên tri đã nói về Ngài trong Kinh Thánh.

   Đến chiều tối, họ đến làng Em-ma-út. Chúa Jêsus muốn đi tiếp, nhưng hai môn đồ cố nài Ngài ở lại, vì trời đã gần tối. Hành động đó biểu hiện lòng mến khách, vì để một người đi trên đường vào ban đêm là việc hết sức nguy hiểm.

   Chúa Jêsus nhận lời. Họ mời Chúa vào nhà và cùng ăn tối. Khi ngồi vào bàn ăn, Ngài cầm bánh, tạ ơn Đức Chúa Trời rồi bẻ ra trao cho họ. Ngay lúc đó, họ mới nhận ra Chúa Jêsus. Đó không phải là lời đồn đại nữa, mà là tận mắt họ nhìn thấy Chúa Jêsus sống lại. Nhưng Chúa đã biến mất.

   Hai môn đồ vừa kinh ngạc và vừa mừng rỡ biết bao. Chúa Jêsus thực đã sống lại! Họ nói với nhau: “Dọc đường, Chúa nói chuyện và giải nghĩa Kinh Thánh, lòng chúng ta há chẳng nóng nảy sao?”(Lu-ca24:32). Họ quyết định trở về Giê-ru-sa-lem ngay, để chia sẻ niềm vui đó với các môn đồ khác, mà không hề nghĩ đến nguy hiểm có thể xảy ra khi trời đã tối.

     c. Với các môn đồ ở trong phòng cao.

   Hai môn đồ về đến Giê-ru-sa-lem, gặp các môn đồ khác đang nhóm lại trong phòng cao. Họ khóa chặt các cửa vì sợ hãi. Hai người vừa tới, các môn đồ khác vội vàng báo tin: “Chắc chắn Chúa đã sốnglại rồi! Ngài vừa hiện ra với Phi-e-rơ !”Hai người liền thuật lại mọi việc vừa xảy ra với họ. Đang nói, bỗng Chúa Jêsus hiện ra đứng chính giữa các môn đồ và phán rằng: “Bình an cho các con”.

   Thật quá sức tưởng tượng của họ! Các môn đồ đều sửng sốt rụng rời, họ tưởng là thần linh. Chúa Jêsus nhìn sắc mặt các môn đồ và phán: “Tại sao các con bối rối, và lòng các con vẫn còn hoài nghi như thế? Hãy nhìn tay và chân Ta, thật chính Ta! Hãy chạm đến Ta xem! Thần linh thì không có thịt xương, mà các con thấy Ta có đây!” (Lu-ca 24:38-39).

  Họ thấy bàn tay, bàn chân của Ngài có dấu đinh. Các môn đồ mừng rỡ đến nỗi không nói nên lời Chúa Jêsus hỏi: “Các con có gì ăn không? ”Các môn đồ dâng cho Ngài miếng cá nướng và tận mắt nhìn thấy Chúa Jêsus ăn trước mặt họ.

   Chúa Jêsus nhẫn nại nhắc lại lời Kinh Thánh để củng cố đức tin của các môn đồ và căn dặn họ làm chứng về sự chết, sự sống lại của Ngài (Lu-ca24:46-48).

      d. Với Thô-ma.

   Khi Chúa Jêsus hiện ra với các môn đồ ở phòng cao, thì Thô-ma không có ở đó. Các môn đồ đi báo tin cho Thô-ma: “Thô-ma, chúng tôi mới gặp Chúa”, nhưng Thô-ma nói: “Chúng tôi đã thấy Chúa.” Nhưng Thô-ma đáp: “Nếu tôi không thấy dấu đinh trong bàn tay Ngài, nếu tôi không đặt ngón tay tôi vào chỗ dấu đinh, và không đặt bàn tay tôi vào sườn Ngài thì tôi sẽ không tin.” (Giăng 20:25).

   Tám ngày sau, các môn đồ lại nhóm với nhau trong nhà, lần nầy có Thô-ma ở đó. Họ cũng khóa các cửa lại. Đột nhiên, các môn đồ nghe một giọng nói quen thuộc, thì ra Chúa Jêsus đã đứng giữa họ. Chúa Jêsus biết Thô-ma đang nghi ngờ, nên phán cùng ông rằng: “Hãy đặt ngón tay con vào đây và xem bàn tay Ta. Hãy đưa bàn tay con ra và đặt vào sườn Ta. Đừng vô tín, nhưng hãy tin!” (Giăng20:27).

   Tận mắt chứng kiến Chúa Jêsus sống lại và đứng trước mặt mình, không còn nghi ngờ gì nữa, Thô-ma thưa rằng: “Lạy Chúa của con và Đức Chúa Trời của con!”. Bây giờ, Thô-ma tin chắc Chúa Jêsus là Con Đức Chúa Trời.

(2) Đấng sống đời đời về trời.

   Sau khi sống lại, Chúa Jêsus còn ở lại thế gian bốn mươi ngày nữa. Trong thời gian đó, Ngài thường gặp gỡ các môn đồ, dạy dỗ, dặn dò, thậm chí còn ăn uống với họ vài lần nữa. Chúa Jêsus giảng cho họ nghe về nước Đức Chúa Trời và dặn họ tạm thời đừng rời khỏi Giê-ru-sa-lem. Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời sắp giáng xuống, Đức Thánh Linh sẽ ban cho họ sức mạnh để làm công việc của Đức Chúa Trời. Chúa Jêsus phán: “Nhưng khi Đức Thánh Linh giáng trên các con thì các con sẽ nhận lấy quyền năng và làm chứng nhân cho Ta tại thành Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri cho đến cùng trái đất.” (Công Vụ 1:8).

   Khi Chúa Jêsus giao sứ mệnh cho các môn đồ xong, Ngài cùng họ lên núi Ô-li-ve. Chúa Jêsus đưa tay lên ban phước cho họ. KinhThánh ghi rằng: “Đang khi ban phước, Ngài lìa các môn đồ và được đem lên trời” (Lu-ca 24:51). Khi các môn đồ còn đang ngó chăm chăm lên trời, bỗng có hai người nam mặc áo trắng hiện ra trước mặt họ và nói rằng: “Hỡi người Ga-li-lê, sao các ông cứ đứng nhìn lên trời như thế? Đức Chúa Jêsus nầy đã được cất lên trời khỏi các ông, cũng sẽ trở lại như cách các ông đã thấy Ngài lên trời vậy.” (Công Vụ 1:11).

   Từ trên núi Ô-li-ve, Chúa Jêsus rời các môn đồ về trời. Khi Ngài ra đi, Ngài cho chúng ta một tin vui: Ngài sẽ trở lại. Tuy bây giờ Ngài chưa trở lại, nhưng chúng ta tin chắc Chúa Jêsus sẽ trở lại, vì Chúa đã hứa như thế. Khi Chúa trở lại thế gian, chúng ta sẽ tận mắt chứng kiến, cũng giống như ngày xưa các môn đồ đã tận mắt nhìn thấy Chúa lên trời. Khi Ngài trở lại, Ngài sẽ đón tất cả những người tin Chúa lên thiên đàng để ở cùng Ngài mãi mãi.

  1. Ứng dụng.

   Các em thân mến! Nếu mỗi em tự đặt mình là Thô-ma, khi nghe tin Chúa Jêsus sống lại, em sẽ nghĩ gì? (Khuyến khích các em nói lên suy nghĩ của mình). Lúc đầu các môn đồ còn bối rối, nhưng theo các em, Chúa Jêsus đã làm những việc gì để các môn đồ tin chắc Ngài thật sự sống lại? (Chúa Jêsus cùng ăn uống, nói chuyện, mọi người sờ được Ngài, nhiều người thấy Ngài…)

   Nếu Chúa Jêsus không sống lại mà kết thúc cuộc đời trong phần mộ, thì đời sống của chúng ta có thay đổi gì không? (Câu hỏi nầy quá rộng đối với các em thiếu nhi, giáo viên cần nói rõ một số thay đổi lớn trong cuộc sống chúng ta nhờ Chúa phục sinh. Sau đó hướng dẫn các em làm bài tập trong Tập Học Viên. Các em sẽ lần lượt đọc các câu ở cột bên trái và nối vào địa chỉ ở cột bên phải sao cho thích hợp).

Tham khảo các đoạn Kinh Thánh sau.

   1Cô-rinh-tô 15:14: Chúa Jêsus chứng tỏ Ngài là ĐứcChúa Trời qua sự sống lại từ cõi chết. Nếu Ngài không phục sinh, chúng ta sẽ không có một Cứu Chúa, chúng ta vẫn phải chịu hình phạt của Đức Chúa Trời vì tội lỗi của chúng ta, nhưng Chúa Jêsus đã sống lại để gánh thay hình phạt cho chúng ta.

   Rô-ma 6:9: Chúa Jêsus sống lại chứng tỏ Ngài có quyền năng thắng hơn sự chết. Rô-ma 6:9 chép: “Chúng ta biết rằng Đấng Christ đã sống lại từ cõi chết thì sẽ không bao giờ chết nữa; sự chết không còn cai trị Ngài”. Những người tin Chúa Jêsus khi chết đi sẽ được ở cùng Chúa.

   1Cô-rinh-tô 15:17Giăng 14:6: Chúa Jêsus sống lại chứng tỏ Ngài có quyền cứu chúng ta ra khỏi tội lỗi, ban cho chúng ta địa vị làm con cái Đức Chúa Trời.

   1Cô-rinh-tô 6:14: Chúa Jêsus sống lại bảo đảm cho chúng ta về sự sống lại. Nếu chúng ta qua đời, chúng ta sẽ được sống lại, ở với Chúa đời đời.

   Giăng 14:3: Chúa Jêsus đã sắm sẵn một chỗ tốt đẹp cho chúng ta ở trên trời. Vì vậy, sau khi chết, chúng ta sẽ ở với Chúa trong nơi tốt đẹp đó.

   Ma-thi-ơ 28:20: Chúa Jêsus luôn ở cùng chúng ta cho đến tận thế.

   Công Vụ 1:11: Chúa sẽ trở lại thế gian, chúng ta chờ đợi và chuẩn bị sẵn sàng tiếp đón Chúa.

Post CommentLeave a reply