BÀI 5. ĐƯỜNG LỐI CỦA CHÚA
I. KINH THÁNH: Giăng 12:12-19.
II. CÂU GỐC: “Đức Giê-hô-va phán: Ý tưởng Ta chẳng phải ý tưởng các ngươi, đường lối các ngươi chẳng phải đường lối Ta”(Ê-sai 55:8).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em
– Biết: Chúa Jêsus vào thành Giê-ru-sa-lem và được dân chúng tung hô làm vua, là việc nằm trong đường lối của Đức Chúa Trời.
– Cảm nhận: Tuy chúng ta không hiểu hết đường lối Đức Chúa Trời, nhưng chúng ta tin cậy Ngài.
– Hành động: Tin cậy và bước đi trong đường lối của Chúa.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. CHUẨN BỊ.
- Vẽ bản đồ trong Tập Học Viên, bìa số 3 lên một tấm bìa lớn để giảng dạy.
- Chọn một bài hát thích hợp để tập hát đầu giờ.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
- Vào đề.
Chúa Jêsus truyền giảng Tin Lành ở thế gian đã được ba năm. Lúc nầy, nhiều người đã nhận biết Ngài là Con Đức Chúa Trời, nhưng cũng có nhiều người không nhận biết điều đó. Họ cứ hỏi nhau: “Ngài là ai? Chẳng lẽ là tiên tri?” Còn dân Giu-đa và các thầy thông giáo thì lo lắng, vì họ thấy càng ngày càng có nhiều người đi theo Chúa Jêsus, điều nầy thật bất lợi cho họ.
Chương nầy chúng ta sẽ tập trung tìm hiểu tuần lễ cuối cùng trước khi Chúa Jêsus chịu thương khó. Dân chúng không biết rằng Chúa Jêsus bình thản chờ đợi mọi việc xảy đến với Ngài, vì Ngài biết mọi việc đã được sắp sẵn. Chúng ta cùng nghe nhé!
- Bài học.
(1) Đường lối của Chúa được thực hiện.
Các em biết không, dân Giu-đa và các thầy thông giáo rất buồn bực vì Chúa Jêsus khiến La-xa-rơ sống lại từ cõi chết (chia sẻ ngắn với các em câu chuyện nầy).
La-xa-rơ sống lại, thật khó tin! Kết quả là ngày càng có nhiều người theo Chúa Jêsus hơn. Một số người thấy vậy gấp rút về Giê-ru-sa-lem báo tin cho các thầy thông giáo biết. Các thầy thông giáo hay tin thì hết sức kinh ngạc, liền nhóm nhau bàn rằng: “Người nầy thực hiện quá nhiều dấu lạ. Nếu chúng ta cứ để ông ấy tiếp tục như thế nầy thì tất cả sẽ tin ông ta, rồi người Rô-ma sẽ đến đánh chiếm cả nơi nầy lẫn đất nước chúng ta.” Giăng 11:47-48). Từ lúc ấy trở đi, lúc nào họ cũng tìm cách giết Chúa Jêsus.
Chúa Jêsus biết rõ âm mưu của họ, nhưng thời điểm Ngài chịu thương khó chưa đến, nên Ngài sang thành phố khác và tiếp tục giảng đạo.
Chính lúc nầy, các thầy tế lễ cả ra lệnh bắt Chúa Jêsus, họ thông báo cho mọi người biết nếu ai gặp Chúa Jêsus ở đâu, thì phải báo ngay để họ bắt.
a. Chúa Jêsus ở Bê-tha-ni.
Khi lệnh nầy được đưa ra thì Chúa Jêsus đang ở Bê-tha-ni. Lúc nầy đang là mùa xuân và cũng sắp đến lễ Vượt qua. Như thường lệ, dân chúng từ khắp nơi đổ đến Giê-ru-sa-lem để dự lễ.
Thành Giê-ru-sa-lem trở nên đông đúc, náo nhiệt. Mọi người trong thành dù là bạn hay thù của Chúa Jêsus đều bàn tán về Ngài. Ai cũng biết lệnh của các thầy thông giáo đưa ra, nên họ tìm kiếm Chúa Jêsus quanh khu vực đền thờ và hỏi nhau: “Anh em nghĩ thế nào? Ông ấy không về dự lễ sao?”
Tin tức Chúa Jêsus đang ở Bê-tha-ni lập tức truyền đến Giê-ru-sa-lem. Thành Bê-tha-ni cách Giê-ru-sa-lem không xa, vì vậy rất đông người tò mò ở Giê-ru-sa-lem cùng đổ đến Bê-tha-ni xem Chúa Jêsus và La-xa-rơ là người đã sống lại từ cõi chết.
Các thầy tế lễ cả hết sức tức giận! La-xa-rơ sẽ là người làm chứng mạnh mẽ về quyền năng của Chúa Jêsus, nên các thầy thông giáo cũng muốn giết La-xa-rơ.
b. Lừa con của Chúa.
Sáng hôm sau, Chúa Jêsus và các môn đồ rời Bê-tha-ni đến Giê-ru-sa-lem. Trên đường đi, rất nhiều người gia nhập vào đám đông cùng đi với Ngài.
Dân chúng và các môn đồ đều chú ý quan sát Ngài, vì họ ngạc nhiên nghĩ bụng: “Ngài có biết sẽ gặp nguy hiểm ở thành Giê-ru-sa-lem không? Chẳng lẽ hôm nay Ngài đến để tuyên bố Ngài là vua mới của thành Giê-ru-sa-lem?” Chúa Jêsus tiếp tục đi đến Giê-ru-sa-lem, Ngài không hề nghĩ đến điều gì khác, mà chỉ làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời. Khi gần đến Giê-ru-sa-lem, Ngài dừng lại, sai hai môn đồ đến làng ở phía trước, họ “Hãy đi vào làng đối diện, các con sẽ gặp ngay một con lừa cái bị buộc, bên cạnh có một lừa con. Hãy mở dây và dắt chúng về cho Ta. Nếu có ai nói gì, các con hãy trả lời rằng: ‘Chúa cần đến chúng”.
Đám đông đi theo và các môn đồ nghe Chúa Jêsus cần con lừa để cỡi thì khấp khởi mừng thầm, họ nghĩ rằng Chúa Jêsus sắp tuyên bố Ngài là Vua tại Giê-ru-sa-lem. Họ nhớ lại lời tiên tri trong Cựu ước đã nói: ỡi con gái Si-ôn, hãy hết sức vui mừng! Hỡi con gái Giê-ru-sa-lem, hãy reo hò mừng vui! Nầy, Vua ngươi đến với ngươi; Ngài là Đấng Công Chính và ban sự cứu rỗi, Khiêm tốn và cưỡi lừa, Xa-cha-ri 9:9). Vì vậy, đám đông đi theo Chúa Jêsus càng phấn khởi hơn.
Hai môn đồ vâng lời Chúa đến làng gần đó, họ thấy một con lừa con bị cột dây. Họ đang tháo dây cột lừa con, thì người chủ đi ra hỏi: “Các ông mở dây làm gì?”Các môn đồ trả lời: “Chúa cần dùng nó”. Người đó liền để họ dắt lừa con đi.
Lừa con được dắt đến trước mặt Chúa. Mọi người lấy áo trải trên lưng lừa, đỡ Chúa Jêsus cỡi lên. Theo tục lệ ngày xưa, một vị vua mới phong chức cỡi trên lưng lừa, được dân chúng cởi áo mình trải dưới đất để lừa đi qua (tham khảo 2Các Vua 9:13). Chúa Jêsus cỡi lừa con đi vào thành Giê-ru-sa-lem, mọi người cho rằng Ngài chính là Vua!
c. Hô-sa-na.
Đoàn dân rầm rộ đi theo Chúa Jêsus vào thành. Nhiều người cởi áo trải trên đường, làm thành một tấm thảm cho lừa con bước lên. Dân chúng đứng hai bên đường, tay cầm những lá kè ra đón Chúa Jêsus, miệng tung hô: “Hô-sa-na! Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến, là Vua của Y-sơ-ra-ên!” (Giăng 12:13). Hô-sa-na nghĩa là cầu cứu, dân chúng cầu cứu vua mới giúp họ, bảo vệ, giải thoát họ khỏi sự thống trị của đế quốc La-mã. Từ đó đến giờ, các môn đồ cũng như dân chúng đều nghĩ Chúa Jêsus đến thế gian nầy để làm Vua, và đây là thời điểm Ngài công khai làm vua, nên họ ca ngợi Ngài. Dân chúng trong thành Giê-ru-sa-lem ùn ùn đổ ra đón chào Chúa Jêsus, tiếng reo hò vang lên: “Hô-sa-na! Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến.
Chúa Jêsus tiến vào thành Giê-ru-sa-lem bằng cách nầy thì khó có ai tin được là Ngài sắp bị bắt giữ. Các em nghĩ xem, người biết mình đang bị mọi người truy bắt thì làm gì? (Cho các em trả lời. Có thể là lẩn trốn, hoặc lén lút vào thành). Còn Chúa Jêsus lại đến trong tiếng hò reo, ca ngợi, vui mừng như một vị vua. Trong dân chúng đi theo và tung hô Chúa Jêsus như vậy, các thầy tế lễ và thầy thông giáo đành bó tay, chỉ biết than thở: “Chúng ta thất bại rồi! Tất cả dân chúng đều theo ông ấy hết”.
(2) Đường lối của Chúa được ứng nghiệm.
Mọi việc xảy ra ngày hôm đó đều ứng nghiệm lời các tiên tri về Đấng Mê-si sắp đến: Chúa Jêsus cỡi lừa con vào thành Giê-ru-sa-lem (tham khảo Xa-cha-ri 9:9).
Dân chúng mong Chúa Jêsus lên làm vua, lập ra một chế độ mới, nhưng Kinh Thánh nói “Đức Chúa Jêsus vào thành Giê-ru-sa-lem, đến nơi đền thờ; đoạn, liếc mắt xem mọi sự chung quanh…Ngài liền ra, đặng đi đến làng Bê-tha-ni…”(Mác 11:11). Không có chế độ mới, cũng không có sự bắt bớ.
Thật ra, mọi việc xảy ra đều nằm trong đường lối của Đức Chúa Trời. Dân chúng cần một vị vua, nên Đức Chúa Trời sai Chúa Jêsus đến thế gian, giải thoát con người khỏi tội lỗi, chuẩn bị con đường cho chúng ta đến với Đức Chúa Trời và Chúa Jêsus trở thành Vua của muôn vua. Lúc đó, dân chúng không biết Đức Chúa Trời đã có một kế hoạch tốt đẹp hơn cả điều họ cầu xin.
- Ứng dụng.
Các em thân mến! Chúa Jêsus vào thành Giê-ru-sa-lem có thể làm cho dân chúng và các môn đồ thất vọng, vì không như ý muốn của họ. Cũng vậy, có đôi khi các em thấy Đức Chúa Trời không làm theo ý các em cầu xin, lúc đó các em có thất vọng không? Các em có nghĩ rằng Đức Chúa Trời không có quyền phép không? (Để các em phát biểu ý kiến). Giáo viên cần nhấn mạnh Đức Chúa Trời là Đấng quyền năng, yêu thương, chăm lo đời sống của các em. Khi các em vừa sinh ra, Ngài đã có chương trình cho từng em. Nếu các em yêu mến Chúa, bằng lòng giao phó cuộc đời mình cho Chúa dẫn dắt, thì tất cả mọi sự xảy ra trong đời sống của các em đều nằm trong kế hoạch của Đức Chúa Trời. Nhiều khi sự việc xảy đến, nhất là việc đó không giống như điều em cầu xin, các em không thể hiểu nổi tại sao lại như vậy? Những lúc như thế, các em nên nhớ rằng chương trình của Chúa luôn luônlà tốt nhất cho đời sống của các em, vì ý tưởng của Chúa không phải ý tưởng của chúng ta, đường lối của Chúa cao hơn đường lối của chúng ta, Ngài biết hết mọi việc. Các em phải tin cậy lời hứa của Ngài vì Ngài luôn có ý định tốt đẹp cho các em. Hãy tin cậy, vâng phục và cảm tạ Ngài về tất cả mọi điều xảy đến với các em.
(Giáo viên hướng dẫn các em làm bài tập ở sách Học Viên, trang 12. Có khi nào em cảm thấy Chúa không quan tâm đến em không? Ví dụ như: Chúa không lắng nghe em cầu nguyện…Hướng dẫn các em đọc câu Kinh Thánh chứng tỏ Chúa hứa chăm nom các em, giúp các em suy nghĩ các từ: “ở cùng”, “nhận lời”, “giải cứu”…).