Latest News From Our Blog

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN NAM GIỚI. CHÚA NHẬT 08.05.2022

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN NAM GIỚI. CHÚA NHẬT 08.05.2022

By H'Dên in NAM GIỚI on 6 Tháng Năm, 2022

Chúa nhật 08.05.2022

  1. Đề tài: LỄ MẪU THÂN.
  2. Kinh Thánh: Ê-phê-sô 6:1-4.
  3. Câu gốc: Hãy nghe lời cha đã sanh ra con, chớ khinh bỉ mẹ con khi người trở nên già yếu” (Châm ngôn 23 :22).
  4. Đố Kinh Thánh: Nê-hê-mi 1-4.
  5. Thể loại: Kịch.

* CHỈ DẪN: Kịch.

  1. Mời vài người trong ban chấp sự của Hội Thánh nhóm chung với ban Nam giới và làm giám khảo.
  2. Cách thực hiện chương trình.

* Cách 1: Từ nhiều tuần trước, mỗi nhóm của ban Nam giới họp lại để soạn và tập một vở kịch ngắn với đề tài về Lễ Mẫu Thân. Tùy theo số nhóm mà định thời gian của vở kịch, nhưng không được quá 15 phút.

* Cách 2: Trước giờ nhóm, ban hướng dẫn chia ban Nam giới ra làm 3 nhóm và cho ngồi riêng ra từng nhóm. Đến tiết mục kịch 5 phút, ban hướng dẫn giao cho mỗi nhóm một câu chuyện ngắn với đề tài về Lễ Mẫu Thân. Trong 20 phút, các nhóm phải biến câu chuyện thành vở kịch, phân vai và tập kịch.

– Các nhóm lần lượt diễn kịch.

 – Cách chấm điểm.

+ Thời gian: Đúng giờ (5’ hoặc 15’) 10 điểm. Mỗi phút dư bị trừ 1 điểm.

+ Tinh thần: Tất cả nhóm viên đều tham gia vào vở kịch: 10 điểm. Thiếu một người trừ 1 điểm.

+ Diễn xuất: 10 điểm.

+ Nội dung: 10 điểm (nếu là vở kịch tự chọn).

– Phát thưởng.

* NHỮNG CÂU CHUYỆN THAM KHẢO.

KHÉP CỬA CHỜ CON.

Một người mẹ có đứa con trụy lạc bỏ nhà ra đi. Sau chuỗi ngày ăn chơi phóng túng, rượu chè hút sách, anh ta trở nên tiều tụy, tàn tạ. Nhiều lần ăn năn thống hối, nhưng anh không dám trở về vì sợ mẹ mắng đuổi đi.

Nhưng rồi, anh lâm vào tình trạng quá bi đát, nên đánh bạo trở về. Một đêm kia, về tới nhà, anh không dám gõ cửa, chỉ quá mệt mỏi tựa lưng vào cửa… Bất thình lình cửa bật ra. Bà mẹ nghe tiếng động ra xem, thì thấy con mình. Bà ôm choàng lấy con, nước mắt tuôn tràn. Trong nghẹn ngào bà mẹ nói:     

– Từ ngày con bỏ nhà ra đi, mẹ thương nhớ con không ngủ được. Mẹ chờ con từng giây phút. Một tiếng động nhẹ cũng làm mẹ giựt mình chạy ra cửa ngóng trông. Cái cửa nầy mấy năm rồi, mẹ chẳng bao giờ khóa, chỉ khép lại với ước mong rằng bất cứ lúc nào con trở về cũng có thể vào được.

* Lời Chúa phán: “Ta nói cùng các ngươi, trước mặt thiên sứ của Đức Chúa Trời cũng như vậy, sẽ mừng rỡ cho một kẻ có tội ăn năn” (Lu-ca 15:10). Những ai còn lạc lối, hãy kíp quay về với Chúa. Ngài đang chờ đợi từng người trở về cùng Ngài.

CÔNG ƠN CỦA MẸ.

Có một bà mẹ kia, vì muốn khuyến khích đứa con nhỏ của mình chăm lo việc nhà, nhất là những công việc nhỏ nhặt vừa khả năng của nó, nên lúc nào bà cũng thưởng cho nó một món tiền nhiều ít tùy theo công việc nặng nhẹ.

Cho đến một hôm, bà mẹ bị bệnh nặng suốt cả tuần lễ, thế là em nhỏ phải thay thế mẹ trong nhiều công việc, nhưng không thấy mẹ tính thù lao. Cuối tuần, em nhỏ viết một hóa đơn ghi những công việc chưa nhận được tiền thưởng: Xách nước 2 đồng, nấu cơm 3 đồng, giặt quần áo 5 đồng… Tất cả các thứ tính chung trong một tuần là 30 đồng. Em rón rén bước vào phòng dúi tờ hóa đơn vào tay mẹ.

Ba phút sau, mẹ đưa cho em 30 đồng kèm thêm một tờ hóa đơn khác, trong đó có ghi:

– Công sinh, nuôi nấng, dạy dỗ, chi phí học hành, tiền thuốc… X 10 năm: Không tính phí.

Cầm tờ hóa đơn trong tay, em nhỏ chợt hiểu, vội chạy vào xin lỗi mẹ.

NHỜ CHÚA CẤT SỰ TRẢ THÙ

Một đứa bé thường hay đánh lại đứa nào đánh nó. Mẹ nó dạy:  – Con hãy nhờ Chúa mà thắng tính ấy.

Hôm sau bà hỏi nó: – Con ơi, hôm nay sao con vui thế?

Nó đáp: – Thưa mẹ, hôm nay con chỉ đánh trả lại bạn đánh con một cái mà thôi!

Bà khuyên: – Con ơi, con hãy nhờ Chúa cất sự giận ra khỏi lòng con và đặt sự nhu mì, nhịn nhục thay cho tính xấu xa đó, hầu giúp con đắc thắng. Như thế mới đẹp ý Chúa và vui lòng mẹ.

Cách vài ngày sau đứa bé về thưa với mẹ: – Thưa mẹ, hôm nay con đã thắng cơn giận, con không đánh trả lại bạn một cái nào hết.

Mẹ nó hỏi: – Bề ngoài con nín chịu, nhưng trong lòng con muốn đánh lại bạn không?

Nó thưa: – Mẹ ơi, trong lòng con thật muốn như vậy.

Vài ngày sau nữa, nó chạy về thưa: – Mẹ ơi, nhờ Chúa con không đánh lại bạn mà trong lòng con cũng chẳng còn muốn đánh bạn chút nào cả.       

Post CommentLeave a reply