Latest News From Our Blog

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN THANH NIÊN. 11.07.2021

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN THANH NIÊN. 11.07.2021

By H'Dên in Thanh niên on 5 Tháng Bảy, 2021

Chúa nhật 11.07.2021.

  1. Đề tài: CHÚA NHẬT KINH THÁNH.
  2. Kinh Thánh: Thi Thiên 119:97-112.
  3. Câu gốc: “Tôi không xây bỏ mạng lịnh Chúa; vì Chúa đã dạy dỗ tôi” (Thi 119:102).
  4. Đố Kinh Thánh: Không Đố Kinh Thánh.
  5. Thể loại: Kịch 5’.

* CHỈ DẪN: Kịch.

  1. Mời vài người trong ban chấp sự của Hội Thánh nhóm chung với ban thanh niên và làm giám khảo.
  2. Cách thực hiện chương trình.

* Cách 1: Từ nhiều tuần trước, mỗi nhóm trong ban thanh niên họp lại để soạn và tập một vở kịch ngắn với đề tài “Kinh Thánh”. Tùy theo số nhóm mà định thời gian của vở kịch, nhưng không được quá 5 phút.

* Cách 2: Trước giờ nhóm, ban hướng dẫn chia Ban Thanh Niên ra làm 3 nhóm và cho ngồi riêng ra từng nhóm. Đến tiết mục kịch 5 phút, ban hướng dẫn giao cho mỗi nhóm một câu chuyện ngắn với đề tài về “Kinh Thánh”. Trong 20 phút, các nhóm phải biến câu chuyện thành vở kịch, phân vai và tập kịch.

– Các nhóm lần lượt diễn kịch.

– Cách chấm điểm.

+ Thời gian: Đúng giờ (5’ hoặc 15’) 10 điểm. Mỗi phút dư bị trừ một điểm.

+ Tinh thần: Tất cả nhóm viên đều tham gia vào vở kịch: 10 điểm. Thiếu một người trừ 1 điểm.

+ Diễn xuất: 10 điểm.

+ Nội dung: 10 điểm (nếu là vở kịch tự chọn).

– Phát thưởng.

* NHỮNG CÂU CHUYỆN THAM KHẢO.

LUẬT LỆ CHÚA QUÝ HƠN VÀNG VÀ BẠC.

Một ngày kia có một người nhà giàu ở Luân Đôn, nhân ngày sinh nhật của mình, ông gọi những người giúp việc vào nhà để tặng quà. Ông hỏi người giữ chuồng ngựa rằng: “Đây là quyển Kinh Thánh, và đây là tờ giấy bạc 5 bảng Anh. Vậy, anh muốn lấy thứ nào?”

Người ấy đáp: “Tôi muốn lấy Kinh Thánh, nhưng tôi không biết đọc. Tôi nghĩ lấy giấy bạc thì ích lợi cho tôi hơn”.

Người nhà giàu quay qua hỏi người làm vườn: “Còn anh thì thế nào?”

Anh đáp: “Vợ tôi bệnh nên tôi cần tiền”.

Người nhà giàu hỏi người đầu bếp: “Còn Ma-ri, chị biết đọc, chị lấy quyển Kinh Thánh không?”

Ma-ri trả lời: “Tôi biết đọc, nhưng tôi không có thì giờ đọc sách. Vì vậy tôi cần tiền để mua một bộ y phục đẹp”.

Sau hết có một cậu bé được người nhà giàu nuôi để sai vặt. Ông hỏi cậu: “Em lấy 5 bảng Anh để mua áo mới chứ?”

Cậu bé đáp: “Cám ơn ông, nhưng mẹ của con bảo con: “Luật lệ Chúa quý hơn vàng và bạc”. Vậy con xin lấy quyển Kinh Thánh”.

Người nhà giàu đáp: “Con ơi, xin Chúa ban phước cho con! Nguyện sự lựa chọn của con đem đến sự giàu có và sống lâu cho con!”

Khi cậu bé nhận quyển Kinh Thánh và mở bìa ra, thì một đồng tiền vàng sáng chói rơi xuống nền nhà. Cậu lật đật giở những trang sau, thấy có những giấy bạc mà ông chủ đã để ở trong. Thấy vậy, mấy người kia biết mình sai lầm, vội bước ra khỏi phòng.

CÂU KINH THÁNH KHÔNG HỀ THAY ĐỔI.

Trong một buổi ông Whitle giảng đạo tại thành phố Glasgow, có một người đàn bà nhờ câu Kinh Thánh sau đây mà tìm được ánh sáng Tin lành: “Quả thật, quả thật, Ta nói cùng các ngươi, ai nghe lời Ta mà tin Đấng đã sai Ta, thì có sự sống đời đời, không đến sự định tội, song vượt khỏi sự chết mà vào sự sống” (Giăng 5:24).

Nhà truyền đạo chép câu ấy ra trên một tấm thiệp nhỏ, biếu cho bà, rồi bà vui vẻ trở về với đứa con trai nhỏ của mình. Đêm ấy, hai mẹ con đi ngủ, lòng vui vẻ, tươi sáng như những thiên thần. Nhưng qua sáng hôm sau, khi ngồi vào bàn điểm tâm thì mặt bà đượm vẻ ưu sầu, lòng bà vô cùng tuyệt vọng. Bà đã phải trải qua một cơn chiến đấu, nghi ngờ và sợ hãi.

Khi cậu bé hỏi mẹ mình vì sao mà lại buồn như thế, bà nức nở khóc nói: “Thôi rồi con ơi! Đêm qua mẹ tưởng mình đã được cứu, nhưng bây giờ mẹ cảm thấy mình vẫn xấu xa như mọi khi”.

Cậu bé lộ vẻ ngơ ngác hỏi mẹ: “Ủa, mẹ ơi! Câu Kinh Thánh của mẹ đã thay đổi rồi sao? Con phải đi tìm coi thử mới được!”

Cậu chạy đi tìm tấm thiệp nhỏ ở trong. Cậu lấy ra và đọc lớn: “Quả thật, quả thật, Ta nói cùng các ngươi, ai nghe lời Ta mà tin Đấng đã sai Ta, thì có sự sống đời đời, không đến sự định tội, song vượt khỏi sự chết mà vào sự sống” (Giăng 5:24).

Cậu quay lại hỏi mẹ mình: “Ủa, thưa mẹ! Câu Kinh Thánh nầy có thay đổi chữ nào đâu. Nó vẫn y nguyên như hôm qua kia mà!”

Bà mẹ âu yếm mỉm cười nhìn nhà truyền đạo tí hon của mình. Thật, Đức Chúa Trời đã dùng đức tin đơn sơ của cậu bé để cứu mẹ mình. Bà ôm cậu vào lòng và vui vẻ cảm tạ Đức Chúa Trời vì câu Kinh Thánh quý báu vẫn còn nguyên vẹn, lời đời đời của Đức Chúa Trời không hề thay đổi.

* Nguyện Chúa giúp chúng ta vững bước trong sức mạnh của sự bình an, đừng bao giờ để một áng mây nghi ngờ thoáng qua trên bầu trời thuộc linh sáng láng của chúng ta.

QUYỂN KINH THÁNH BỊ VỨT BỎ.

Năm 1988, khi các Hội Thánh ở Liên Xô kỷ niệm 1.000 năm Phúc Âm được đến nước Nga, một Mục sư ở Tbilisi, thuộc Cộng Hòa Georgia, đã thuật lại một kinh nghiệm của ông về quyền năng của Lời Chúa như sau: Một hôm, Mục sư đang đi trên xe lửa. Chuyến xe hôm ấy ít hành khách, toa Mục sư ngồi chỉ có một hành khách nữa mà thôi. Hai người bắt đầu trò chuyện, nhưng cũng chẳng có đề tài gì đặc biệt cả. Khi nói đến công việc làm ăn, để thỏa mãn sự tò mò của người bạn đồng hành, Mục sư cho biết ông đang chăm sóc một số tín hữu Tin lành. Thế là hai người xoay qua thảo luận về tôn giáo. Người bạn đồng hành của Mục sư trình bày về chủ nghĩa vô thần của mình và ca tụng cái hay, cái đẹp, cái hợp lý của chủ nghĩa ấy, rồi đả kích tôn giáo cách thậm tệ.

Vị Mục sư kiên nhẫn lắng nghe rồi cũng trình bày quan điểm của mình và giới thiệu Phúc âm của Chúa Cứu Thế Giê-xu. Ông cũng mở quyển Kinh Thánh ra đọc vài câu nữa. Nhưng người bạn đồng hành vẫn giữ vững lập trường. Cuộc thảo luận càng lâu càng sôi nổi, có lúc làm cho họ nổi nóng, nhưng không bên nào thuyết phục được người đối thoại của mình.

Thảo luận mỏi miệng rồi hai bên cùng yên lặng, Mục sư ra khỏi chỗ ngồi đi lại một lát, nhưng khi quay về chỗ cũ, Mục sư không thấy quyển Kinh Thánh của mình đâu cả. Nhìn người bạn đồng hành, thấy ông ta vừa đóng cửa sổ lại. Sau đó, Mục sư biết ông ta vừa mở cửa sổ vứt quyển Kinh Thánh của Mục sư ra ngoài. Ông ta còn bảo rằng ông vứt quyển Kinh Thánh đi để khỏi có ai đọc những lời nhảm nhí trong quyển sách đó nữa, kể cả Mục sư. Mục sư chẳng biết làm gì hơn, chỉ im lặng chờ xe lửa đến ga thì xuống.

Vài tháng sau, một người khách lạ thình lình đến nhà Mục sư và yêu cầu Mục sư làm lễ báp-tem.

Mục sư ngạc nhiên hỏi: “Ông thuộc giáo hội nào?”

Người ấy đáp: “Tôi không thuộc giáo hội nào cả. Tôi chỉ đọc Thánh Kinh mà biết được Đức Chúa Trời. Tôi biết Chúa Cứu Thế Giê-xu là Chúa Tể vũ trụ và tôi xin chịu báp-tem để làm tín đồ theo Chúa”.

Lúc ấy ở Liên Xô Kinh Thánh rất hiếm, nên Mục sư hỏi tiếp: “Ông tìm được Kinh Thánh ở đâu mà đọc?”

Người khách lạ đáp: “Thật là một điều kỳ lạ. Tôi cũng biết là câu chuyện này khó tin, nhưng xin Mục sư tin tôi đi. Tôi chỉ xin nói sự thật. Tôi là một người thợ nề. Vài tháng trước đây tôi đang xây nhà ở một khu đất gần đường xe lửa. Khi một chiếc xe lửa chạy ngang qua, có một quyển sách từ một cửa sổ bay ra, và rơi xuống dưới đất, cách chỗ tôi một ít. Tôi đến lượm lên và thấy đó là một quyển Kinh Thánh”.

Mục sư hỏi kỹ lại thì thấy đúng ngày giờ và địa điểm mà người bạn đồng hành liệng quyển Kinh Thánh của mình ra cửa sổ. Mục sư hỏi tiếp: “Ông có đem theo quyển Kinh Thánh đó không?”

Người ấy đáp: “Dạ có!”

Thấy người ấy đưa quyển Kinh Thánh ra, Mục sư biết ngay là quyển Kinh Thánh của mình. Khi biết rõ câu chuyện, người khách lạ xin hoàn trả quyển Kinh Thánh cho Mục sư, nhưng Mục sư đáp: “Không, ông cứ giữ quyền Kinh Thánh vì quyển Kinh Thánh đó đã làm những việc kỳ diệu cho ông. Tôi cầu nguyện cho quyển Kinh Thánh này cũng thực hiện những việc diệu kỳ cho nhiều người khác nữa”.

Sau khi chịu lễ báp-tem để công khai chứng tỏ mình đã ăn năn tiếp nhận Chúa Cứu Thế vào lòng và gia nhập Hội Thánh, người khách lạ về cộng đồng của mình, chia sẻ Kinh Thánh cho người trong làng và họ đều tin nhận Chúa. Đức Chúa Trời có thể dùng mọi sự để phục vụ ý chỉ tốt đẹp của Ngài. Một quyển Kinh Thánh mà một người vô tín muốn liệng đi cho khuất mắt đã giúp hàng trăm người biết đến Chúa. Thật “Lời Chúa gieo ra chẳng bao giờ về luống công”.

Post CommentLeave a reply